Xe dừng trước cổng, cô Trâm xuống xe đi ra mở cổng. Thằng Minh ngồi trong xe gục đầu hơi liếc mắt nhìn ra. Mặt nó âm u không buồn không vui, giống như việc nó sắp vào ở nhà mới chẳng là cái gì to tác cần lo lắng hết. Chú Khang nhìn thằng cháu qua kính chiếu hậu, có vẻ chú cũng không quá hài lòng với thằng cháu này nhưng chú cũng chẳng nói gì.
Xe chạy vào nhà, thằng Minh xuống xe.
Nó mang cái balo bự đựng đầy các thứ mà cậu dì nhét vào, cũng chỉ toàn bánh kẹo vô bổ, nó cũng chẳng quan tâm, kêu mang theo thì cứ mang thôi. Nó nhìn căn nhà nhỏ trước mặt, tuy không rộng như nhà cậu nhưng được cái nó rất cao, tận ba lầu. Chú Khang mang vali của nó xuống, kêu nó vào nhà, cô Trâm cười dịu hiền vẫy tay với nó vừa đi vừa giới thiệu xung quanh đồng thời dặn dò nó mấy việc khi ở đây.
Đúng là phiền phức.
Khi bước vào nhà, cái cảm giác vô cùng khó tả xâm lấn trái tim nó. Thằng Minh dâng lên một nỗi bực dọc, nó càng gầm mặt không ư hử gì hết. Chú Khang rót cho nó ly nước, nói: "Phòng con ở tầng hai, gần với phòng của hai bác, còn tầng ba là phòng của anh chị. Lát nữa anh chị mới về được, có gì ba chị em làm quen nhau sau."
Cô Trâm hiền từ tiếp lời: "Con cũng mệt rồi, để cô dẫn con lên phòng."
Nó cũng chẳng ừ hử, đi theo cô lên phòng của mình.
Hồi trước ở với cậu, nó ngủ cùng thằng em họ, khi nãy nó còn tưởng mình sẽ ngủ chung với người ta ai ngờ cũng có phòng riêng.
Nhìn căn phòng khá rộng, bên trong có tủ có bàn, cơ bản là đầy đủ. Thằng Minh kinh ngạc lắm, nó nhìn cái ban công nhỏ nhỏ đón mặt trời có chậu hoa hồng nhỏ xíu nở một bông hoa đỏ. Cô Trâm đem vali của nó bỏ lên giường, thấy nó hào hứng với căn phòng này, mặt cũng không bí xị nữa liền nói:
"Phòng mới dọn nên chưa có gì, con muốn mua thêm quần áo hay gì thì cứ nói với bác. Nhà mình dùng phòng tắm chung, mỗi tầng có một phòng tắm, con đi ra ngoài thấy ở phía tay trái có phòng nhỏ nhỏ đó."
Thằng Minh gật đầu, nó không muốn để cô xếp đồ cho mình nên nói cô để nó tự làm, cô Trâm muốn giúp nhưng sợ nó ngại nên thôi, cô kêu nó nghỉ ngơi trước tối dọn dẹp cũng chẳng được.
Nằm dài trên giường, thằng Minh nhắm mắt, cơ thể mỏi mệt khiến nó khó chịu bực mình.
Đầu nó tự nhiên nhớ đến lời cậu mợ nó nói, thằng Minh cuộn mình trong chăn, mùi nước giặt thơm thơm làm nó tức giận đạp xuống đất.
Chập tối Nam Khánh với Trúc Thảo mới lần lượt về nhà, trong nhà toàn mùi thơm của đồ ăn mới nấu. Hai chị em í a í ới chạy vào bếp ăn vụng bị ba mắng yêu mấy câu đuổi lên phòng tắm rửa thay đồ rồi xuống lầu ăn cơm.
Nam Khánh hiếu kỳ thằng em họ, mẹ nói: "Đang ngủ trển á."
Cậu ồ một tiếng rồi chạy lên phòng tắm rửa.
Bữa cơm có thêm thành viên mới, hai chị em ngó chằm chằm thằng em họ làm thằng nhỏ cứ gầm mặt xuống u tối như thể ai thiếu nợ nó. Nam Khánh cực kỳ không ưa mấy thằng nhỏ không hoạt bát như vầy. Mới có tí tuổi đầu đã bày đặt u sầu, gặp dạng này cậu chọc cho tụi nó tức chết.
![](https://img.wattpad.com/cover/360135075-288-k867840.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Ông Trời Bảo Yêu [HOÀN]
HumorKỳ Nghiêm và Nam Khánh quen biết nhau từ cái thời mới chập chững bước vào lớp 6, hai đứa từng tranh đua thi cử, từng ngồi ở góc sân trường để chí chóe nạnh họe nhau. Ai nhìn vào cũng tưởng hai đứa cả đời không thể đi chung đường được, ngờ đâu vào nă...