Dạo gần đây trong trường rộ lên một tin đồn, tin đồn về người anh họ kỳ lạ không biết từ đâu xuất hiện bên cạnh Kỳ Nghiêm. Người đó vô cùng xinh đẹp, phải nói là yêu kiều duyên dáng hơn bất cứ Omega nào trong trường.
Không biết có phải do người ấy lớn tuổi hơn, cái nhan sắc của kẻ trưởng thành dễ thu hút đám học sinh bắt đầu lớn hay không mà mỗi lần tụi nó thấy anh đều trầm trò say đắm. Không những thế, nghe nói Omega đó rất dịu dàng và hiền lành, anh nhút nhát thích trốn sau lưng em họ mình mà nhìn ngắm xung quanh. Đôi khi, bị quá nhiều ánh mắt chú ý khiến anh hoảng sợ, làm cho Kỳ Nghiêm tức giận trừng mắt tứ phương.
Có mấy đứa đồn nhau rằng, dường như hai người đó không đơn giản là anh em họ đâu. Thời gian này chẳng biết lại rộ lên mấy bộ tiểu thuyết anh em họ hàng yêu nhau, đương nhiên là anh em họ xa lắc xa lơ. Nhiều đứa thuyết âm mưu rằng hai người họ cũng giống như vậy, nhà họ Đặng là nhà ngoại của Kỳ Nghiêm, nói anh em họ chắc cũng xa tít mù khơi.
Có người nói, hai người đó thật ra là thanh mai trúc mã, có khi là đã được ba mẹ hứa hôn từ bé. Bởi thế Kỳ Nghiêm từ trước đến giờ chưa để ý đến Omega nào, mà lại rất dịu dàng với anh.
Cũng có người cho rằng, hắn thích thầm người anh họ yếu ớt này nên mới dịu dàng hòng che chở. Nhìn cách hắn nhìn anh tràn ngập bầu trời yêu thương khiến bao trái tim của đám thiếu nam thiếu nữ rung động.
Ngôi trường này thật nhỏ, tin đồn lan ra rất nhanh, hầu như ai cũng nghe qua cũng bàn tán. Nam Khánh không biết bản thân đã nghe qua được bao nhiêu lời đồn. Có vài câu chuyện khá nhân văn về tình yêu màu hồng của chàng Alpha trội mạnh mẽ và anh Omega yếu đuối xinh đẹp mong manh. Nhưng cũng có vài kẻ ghen tị đưa ra những lời truyền tai ác nghiệt khiến cậu vừa nghe đã không nhịn được chửi cho một trận tơi bời.
Mà nhân vật chính của câu chuyện, Song Kỳ vẫn hồn nhiên vui vẻ tận hưởng cuộc sống học sinh. Kỳ Nghiêm bảo vệ anh khỏi những lời đồn đại, hắn nghiêm cấm những kẻ đó thầm thì về anh, ít nhất là khi anh ở gần đó. Vài ngày trước có một đứa không biết điều khơi chuyện bị hắn nắm cổ đấm cho một phát vào phòng y tế nằm ngay.
Lớp học là một xã hội thu nhỏ, mấy đứa kia thấy hắn hung hăng như vậy thì sợ. Nhưng sợ chỉ đơn giản là không dám bàn tán chứ không có nghĩa là không dám bàn.
"Khánh ơi, sao lại cau mày?" Omega nhỏ nhắn nhìn cậu bằng đôi mắt xinh đẹp tựa chứa cả ngàn vì sao, Song Kỳ đưa tay chỉnh lại tóc mái cho cậu rồi nở nụ cười hiền lành ngô nghê.
Nam Khánh không hiểu được cảm xúc của mình.
Nhìn anh cười vô hại như đứa trẻ, nụ cười ngốc nghếch thật lòng chứ không phải xạo trân như mấy con cáo non nớt giả đò ngu ngốc. Song Kỳ như một đứa trẻ được bảo bọc quá kỹ càng, cậu có muốn khó chịu với anh cũng không khó chịu được.
Nhưng mà.
Kỳ Nghiêm không biết lại đang làm gì với chiếc laptop, dường như hắn nghe được câu hỏi và sự lo lắng của anh mà nhướng mắt nhìn qua. Cậu nhìn hắn, tên Alpha đó chỉ đảo mắt một cái rồi lại quay lại với công việc của mình, tựa như cậu chẳng hề quan trọng để hắn dành thời gian nhìn thêm một chút.

BẠN ĐANG ĐỌC
Ông Trời Bảo Yêu [HOÀN]
HumorKỳ Nghiêm và Nam Khánh quen biết nhau từ cái thời mới chập chững bước vào lớp 6, hai đứa từng tranh đua thi cử, từng ngồi ở góc sân trường để chí chóe nạnh họe nhau. Ai nhìn vào cũng tưởng hai đứa cả đời không thể đi chung đường được, ngờ đâu vào nă...