Đầu bếp Trần gia mời hôm qua cũng đến bên này rồi, ban đêm người Trần gia còn tiễn người ta tới cửa thôn, đã bàn xong sáng nay tới đây sớm để chuẩn bị, kết quả trái đợi phải chờ cũng không thấy người tới, cho rằng xuất phát trễ một chút, cũng không quá để ở trong lòng. Mắt thấy thời gian thật sự là không còn sớm, lúc này mới cuống cuồng nói phải đến ngoài thôn đi đón người.
Lão đại Trần gia chạy ra ngoài đón, lúc này mới biết được hôm nay trùng hợp là ngày họp chợ trong thành, đầu bếp kia từ bên ngoài thôn ngồi xe bò, kết quả nửa đường con bò không biết làm sao lại nổi điên, lật xe ba gác, người trên xe đều bị quẳng đến trong mương hết.
Cũng may là không có bị nước sông cuốn đi, nhưng đầu bếp té xuống đã bị thương ở eo, còn được người đi ngang qua khiêng đến y quán.
Cái này cũng không trách được đầu bếp người ta, quả thực không phải cố ý không tới trợ giúp, người Trần gia làm sao trách tội được, lúc này đầu bếp kia chỗ nào còn nhớ được đến Trần gia nữa, eo kia không biết còn có thể sử dụng được hay không, nếu không trị hết sau này đừng nói là xào đồ ăn, chính là chỉ có thể nằm liệt ở trên giường thôi.
Trần mẫu nghe Hứa Hòa nói vậy liền đi ra ngoài tìm Hứa Thiều Xuân.
" A? Đầu bếp không tới được sao?"
Hứa Thiều Xuân nhìn người Trần gia mặt đầy thành khẩn tới mời nàng hỗ trợ, không có cảm giác vinh dự khi được mời, trái lại còn sợ hết hồn.
" Di, không phải ta không muốn giúp đỡ, chẳng qua là bản lĩnh kia của ta thật sự là không lên được mặt bàn, rốt cuộc cũng không phải chuyện hai ba bàn đồ ăn. Dù có xào hai món ăn đó cũng là không so được với đầu bếp a, nếu như làm hỏng đồ ăn, vậy chẳng phải là phá huỷ tiệc rượu của biểu ca sao. Cháu ngoại gái thật sự là không gánh nổi trọng trách này a!"
Trần mẫu không biết là Hứa Thiều Xuân nói thật, chỉ coi là nàng khiêm tốn từ chối, nói: " Vốn là vui vẻ tới ăn tiệc, không ngờ đầu bếp xảy ra chuyện, cũng không còn cách nào mới nhờ ngươi tốn chút công sức hỗ trợ. Tốt hay xấu dì cũng không oán trách, chỉ muốn có thể lo liệu cho xong tiệc rượu hôm nay. Ngươi nói chờ buổi chiều cũng phải đón được người khác đến đây rồi, nếu như không bày tiệc rượu hoặc là lỡ giờ lành, vậy chằng phải là làm cho trong lòng nhạc gia* của anh họ ngươi không thoải mái sao."
" Thiều Xuân, ngươi cứ làm đi, ta bảo biểu ca cho ngươi bao lì xì. Dù cho không bằng đầu bếp kia, bà con đều là người hiểu lý lẽ, chắc chắn sẽ không nói gì nhiều có phải hay không?"
Tất cả mọi người biết rõ sự việc, cũng đều gật đầu liên tục nói phải, trong lúc nhất thời cũng bắt đầu thuyết phục Hứa Thiều Xuân: " Cô nương tốt, ngươi đồng ý đi."
" Đúng vậy, tay nghề ngươi cực tốt, lớn gan thử một lần sau này trong thôn chuyện lớn chuyện nhỏ đều mời ngươi làm đầu bếp nữ."
Hứa Thiều Xuân một người còn ứng phó được, này tất cả mọi người đều muốn nàng làm bếp, nhất thời cũng có chút không kềm được, tay chân luống cuống không biết ứng phó cự tuyệt như thế nào. Đến Phí gia nàng còn chưa từng một mình lo liệu toàn bộ chuyện nấu cơm, Phí mẫu giống như là sợ nàng không biết được con trai mình thích ăn gì nên đều là tự mình nấu cơm.
Thường ngày nàng chỉ giúp một tay làm việc vặt, hai ngày trước phu quân nàng trở về thư viện, Phí mẫu trái lại cũng bắt đầu để cho tự nàng nấu hai bữa đơn giản, nhưng mà đồ ăn của ba người thì đơn giản với lại thêm nữa thư sinh Phí gia không ở trong nhà, mỗi ngày ăn đều cực kỳ tiết kiệm, mục tiêu đều là lấp no bụng, căn bản không quan trọng mùi vị gì, Hứa Thiều Xuân tự nhiên rất dễ dàng liền lừa gạt qua cửa.
Hôm nay loại trường hợp nấu ăn này, nếu không lộ tẩy mới là lạ, nàng muốn nhờ Phí mẫu nói giúp mình một câu, người ta là vợ của tú tài lang quân, sau này làm sao có thể làm nữ đầu bếp.
Không ngờ Phí mẫu lại nói: " Thiều Xuân, ngươi đến giúp dì ngươi một chút đi."
Hứa Thiều Xuân cảm thấy sét đánh giữ trời quang, lúc này không biết phải kết thúc như thế nào, may mà Lưu Hương Lan đánh đi ra: " Ai nha, Thiều Xuân mắc chút phong hàn, nàng nấu thức ăn vậy chẳng phải là chuyện xấu sao!"
Nghe vậy Hứa Thiều Xuân lập tức thở gấp, nhẹ giọng ho khan.
Sắc mặt Trần mẫu có chút khó coi, hơi có chút không xuống đài được, Lưu Hương Lan vội vàng túm Hứa Hòa đang đi tới: " Nếu không để cho Hòa ca nhi làm đi, hắn cũng biết làm đồ ăn."
Hứa Hòa đang xem náo nhiệt, nhưng náo nhiệt đột nhiên lại rơi vào trên đầu mình, cậu không dấu vết tránh khỏi sự lôi kéo của Lưu Hương Lan, không hề muốn làm bia đỡ đạn cho nhị tỷ hắn nữa.
Trần mẫu nhìn Hứa Hòa một cái, cau mày ngậm miệng không đáp, cảm thấy Lưu Hương Lan thật sự không muốn đảm nhiệm chuyện đang xảy ra cũng như không quan tâm đến chuyện lớn nhà nàng, tùy ý kéo một người tới để gánh vác, nàng chỗ nào có thể cao hứng được?
" Hòa ca nhi biết làm sao?"
" Trần nương tử, nếu không cứ để cho Hòa ca nhi làm đi. Nếu là làm không tốt thì cũng thông cảm bỏ qua cho."
Bỗng nhiên giọng Trương Phóng Viễn vang lên ở trong đám người, Hứa Hòa nghiêng đầu nhìn người một cái, trợn to hai mắt, không nghĩ tới Trương Phóng Viễn cũng muốn cậu đến làm.
Trương Phóng Viễn không lên tiếng, chỉ trả lại cho cậu một ánh mắt.
Người Trần gia cũng là không có cách nào, có chút không chịu đựng được hai mẹ con Hứa gia thấy chết mà không cứu, quả nhiên là bà con xa không bằng láng giềng gần. Lại nói mặc dù trước kia Trương Phóng Viễn khốn kiếp, liền mặc kệ trước kia như thế nào, nhưng là tới nay chưa từng hãm hại nhà bọn họ, lúc này lại còn ra sức giúp đỡ bận rộn, liền cắn răng nói: " Hòa ca nhi vậy thì phiền ngươi, được không?"
Hứa Hòa thấy chồng mình cũng nói như vậy, dì mình lại mời ba bốn lần, dù sao Hứa Thiều Xuân Lưu Hương Lan cũng phải kiêng nể mặt mũi , liền đồng ý.
Trần mẫu thấy vậy vội vàng cao hứng đi lấy cho Hứa Hoà cái tạp dề mới, đây là mỗi lần xong việc sẽ tặng cho người phụ bếp hoặc là đầu bếp chính hoặc là nữ đầu bếp, đều là đồ có thể sử dụng thường ngày.
Tạp dề mới thắt ở ngang eo, Hứa Hòa âm thầm hít một hơi thật sâu.
Cậu đã quen yên lặng tự mình làm việc của mình, lần trước trong ánh mắt mọi người làm việc vẫn là ngày thành thân, nhưng là hôm nay cùng với ngày hôm đó có rất nhiều chỗ khác nhau.
Mắt thấy có đầu bếp, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, tiệc rượu hôm nay chạy không khỏi.
Mọi người quay đầu lại, lần này vẻ mặt nhìn hai mẹ con Hứa gia đều có chút vi diệu, chỉ là mọi người đều ở chung một chỗ, cũng không có ở trước mặt đương sự nói cái gì.
Phí mẫu cũng không phải mắt mù tai điếc, ở trong thôn cũng là một sao, tất nhiên đã nhìn ra chút không đúng, cười kéo Hứa Thiều Xuân nhỏ giọng nói: " Thiều Xuân mắc phong hàn sao ta không biết được? Gần đây sắp vào hạ, thời tiết thay đổi nhanh, phải chăm sóc tốt cho mình a."
Hứa Thiều Xuân lúng túng cười một tiếng: " Chính là hôm đó trở về nhà có chút không thoải mái, không nghĩ tới mẹ còn nhớ."
Lưu Hương Lan da mặt dày trước sau như một: " Đúng vậy, hôm đó ta nhìn thấy hài tử có chút ho khan, còn là ngày vui tiệc cưới của người ta, Thiều Xuân mang bệnh đi nấu ăn là không tốt lắm."
Phí mẫu cười một tiếng, giọng có chút âm dương quái khí: " Về nhà lâu rồi mà vẫn chưa khỏi, lát hồi nhà phải bốc chút thuốc uống."
Hứa Thiều Xuân miệng ngọt nói: " Dạ, vốn là không muốn để mẹ chồng lo lắng."
Tất cả mọi người lại lần lượt bận rộn, sau bữa cơm trưa, Hứa Hòa liền bắt đầu làm món chính, giống như tiệc rượu thông thường, còn có cố định món ăn chính gà gà vịt cá, hầm thịt heo... Những thứ này Hứa Hòa đều biết làm, đơn giản chính là từ một bàn đồ ăn biến thành mấy chục bàn mà thôi.
Thực ra hầm món chính đều có người hỗ trợ, quan trọng nhất chính là rau xào, hơn nữa rau cải đều đã được cắt và chuẩn bị xong, chỉ cần người đứng trước bếp lò phụ trách bỏ rau vào xào là được, mùi vị ngon hay không đều dựa vào chút thiên phú và sự quen tay nhanh nhẹn.
Đợi đến lúc bên ngoài truyền tới tiếng khua chiêng gõ trống, Hứa Hòa đã biết tân phu lang được đón về rồi. Trong lúc làm lễ bái, phụ nhân tiểu ca nhi đến giúp liền ở trong sân thu dọn bố trí bàn ổn thoả bày chén đũa, lên trước hai dĩa rau trộn, một đống đậu phộng và hạt bí. Sau khi kết thúc lễ bái, những người đến ăn tiệc rượu đã có thể ngồi vào bàn chuẩn bị ăn cơm.
Lên trước hai món ăn khai vị, lần lượt đưa lên các món xào, cuối cùng dùng món canh và món dưa chua kết thúc, nói cách khác khách đi vào ngồi xuống là Hứa Hoà đã có thể bắt đầu xào rau.
" Trần nương tử, nhanh lên, chậu than cũng sụp rồi, nên đến nhà chính tham dự lễ bái để tân phu lang quỳ lạy rồi!"
Trần mẫu rất là không yên tâm về phòng bếp, rất sợ Hứa Hòa luống cuống đến lúc đó nấu đồ không ra hình dạng gì, vậy xem như không trâu bắt chó đi cày, trong lòng nàng một nửa lo lắng, một nửa lại rất cảm kích người ta ra tay hỗ trợ. Người trong nhà đã tới thúc giục vài lần nhưng nàng đều ở chỗ này trông coi, vẫn là Hứa Hòa nói: " Dì, ngươi yên tâm đi đi."
Lúc này nàng mới dặn dò Hứa Hoà mấy câu rồi đi trở về nhà chính.
Cũng không riêng Trần mẫu lo lắng, các phụ nhân phu lang đến phụ giúp đều ở đây thì thầm nói, làm bàn tiệc không tốt, đều sẽ bị người khác lôi ra nói rất lâu.
Sau lễ, ở bên ngoài sân đã náo nhiệt lên, còn bắt đầu đốt pháo.
Hứa Hòa quyết đoán cho dầu vào nồi, thêm gia vị, lập tức bùng nổ một mùi thơm khắp phòng bếp, phụ nhân ngồi dưới bếp thêm củi dẫn đầu đứng lên duỗi cổ nhìn, cải trắng cắt miếng vừa ăn, cho vào nồi vừa tươi vừa giòn, ca nhi tới bưng món ăn đều bị thơm lấp đầy mũi.
Trần mẫu vội vàng tới, người còn chưa vào phòng bếp đã thở một hơi nhẹ nhõm, chờ lúc Hứa Hòa đang dùng cần tây non xào thịt nạc, Trần mẫu cũng bất chấp chuyện khác, đến trước nồi trực tiếp nếm thử một miếng, mùi thịt đầy miệng, thịt nạc mềm hoà quyện với nước sốt thơm ngon, tim nàng lập tức thả về trong bụng.
" Được ! Rất ngon! Hòa ca nhi, với tay nghề của ngươi nên đi làm đầu bếp! Cũng giúp thôn chúng ta khỏi phải đến thôn khác mời đầu bếp nữa."
Trên mặt Trần mẫu lộ ra nụ cười vui mừng, tức khắc người trong phòng bếp liền bắt đầu cười nói, đều khen Hoà ca nhi tay nghề tốt.
Hứa Hòa nhận lời khen cũng không nhiều lời, lại tiếp tục làm việc. Trương Phóng Viễn dựa vào cửa phòng bếp nhìn hai lần, thấy mọi người đều vây quanh xem Hứa Hoà nấu ăn, hắn cũng không đi vào, khóe miệng nhếch lên, xoay người lại đi ra ngoài giúp bưng chậu lớn thêm đồ ăn.
" Hứa Hòa đúng là có thể nấu được, không ngờ tình cảnh lớn như vậy hắn cũng có thể xử lý được. Nhìn thức ăn trong nồi một phen, chỉ đảo mấy xẻng liền đã thơm như thơm như vậy, không kém đầu bếp một chút nào. Như vậy cơm tập thể cũng phối với nguyên liệu tốt."
" Nhưng mà trước kia cũng không nghe Lưu Hương Lan nói qua Hứa Hoà cũng biết nấu cơm, chỉ là biết được hắn ,rất chịu khó làm việc. Ôi chao, Lưu Hương Lan này cũng thật là quá thiên vị."
" Lúc nãy nhờ Hứa Thiều Xuân giúp đỡ, dù sao cũng là cháu ngoại gái, vậy mà ba lần bốn lượt không chịu giúp, gả cho tú tài làm vợ liền không được úc, đều là bà con, có cần phải cự tuyệt như vậy không?"
" Cự tuyệt cái gì, nhìn liền biết Hứa Thiều Xuân kia căn bản là không biết làm, nếu không thì với tính nết hai mẹ con kia thích nổi tiếng như vậy không đồng ý ngay, lại đẩy Hòa ca nhi ra làm bia đỡ?"
" Ồ, ngươi vừa nói như vậy thật là có chút đúng, mấy lần ta đi ngang Hứa gia đều là nhìn thấy Hứa Hòa ở trong phòng bếp nấu cơm. Cũng không suy nghĩ kỹ càng chuyện của nhà người khác, bây giờ nghĩ lại nói không chừng thật sự là vậy."
Phí mẫu ở một bên lu nước múc nước để rửa tay, nghe hai phụ nhân hỗ trợ rửa chén đưa lưng về phía nàng nói nói hăng say, sắc mặt nhìn không tốt lắm.
Phí gia và Hứa gia một nhà ở phía tây một nhà ở phía đông trong thôn, thật ra thì khoảng cách rất xa, nàng tất nhiên là không thể đối với chuyện của Hứa gia cái gì cũng biết rõ ràng, hôm nay việc này vốn đã làm cho trong lòng nàng có chút không vui, bây giờ nghe được mấy phụ nhân thì thầm, trong lòng lập tức suy xét nhiều hơn.
Sau khi Hứa Thiều Xuân gả tới, đôi vợ chồng son mỗi ngày đều dính chung một chỗ, con trai nàng vốn là phải sớm trở về thư viện, cũng đều hoãn lại hai ngày mới trở về, nghĩ rằng lúc trước con trai muốn Hứa Hoà nhưng không được, đau lòng một trận, người cũng gầy đi.
Nàng luôn muốn bồi bổ thật tốt cho con trai, sau khi Thiều Xuân gả tới thì con trai trông tốt hơn nhiều, tuy trong lòng cảm thấy Hứa Thiều Xuân quá bám con trai làm chậm trễ việc học, nhưng cũng chưa từng nhiều lời, chỉ khuyên con trai vẫn là sớm trở về thư viện, hoàn toàn sơ ý không cẩn thận khảo nghiệm đứu con dâu này.
Trong lòng không khỏi có chút hối tiếc, cũng may là vẫn chưa muộn, con trai bây giờ cũng trở lại thư viện rồi. Ngửi mùi thơm bay ra từ phòng bếp, trong lòng nàng cũng ngầm buồn phiền, cũng đừng thật sự giống như những phụ nhân này nói, nếu không vậy chẳng phải tự mình gây ra trò cười?
Nàng trong lòng phiền não, mâm cỗ cũng không ăn được mấy đũa vào bụng, nghe một bàn người khoe khoang về Hứa Hòa, càng là ăn không vô.
Lúc Hứa Hòa bận rộn xong đi ra, trời đều đã tối. Trong phòng bếp xào thức ăn khói hun cả người toàn hơi nóng cũng không biết, đi ra hóng mát, một trận giỏ thổi mát lướt nhẹ qua mặt, mới phát hiện sau lưng đã ướt đẫm.
" Hứa đầu bếp vất vả."
Trương Phóng Viễn không biết từ nơi nào chui ra, ở trên người móc ra cái khăn đưa người ta lau mồ hôi, Hứa Hòa nhìn cái khăn quen thuộc kia, trong đầu nghĩ người này luôn mang theo bên người sao?
Cậu ngước mắt nhìn Trương Phóng Viễn, lần đầu tiên lại trêu ghẹo một câu: " Đầu bếp không vất vả, đầu bếp mệnh khổ."
Trương Phóng Viễn phụt một tiếng bật cười: "Khổ cái gì, hôm nay mọi người đều nói ngươi làm thức ăn ngon, sau này trong nhà làm tiệc sẽ tới mời ngươi. Ta lúc nãy uống rượu thổi phồng một bàn thức ăn đều là vợ ta làm, nam nhân trong thôn không có ai là không ganh tị."
Hứa Hòa nghe vậy phản đối với Trương Phóng Viễn một chút: " Càn rỡ thổi phồng nói khoác, thì ra là muốn ta đến phòng bếp bận rộn liền không quản ngươi uống rượu, còn có thể khoác lác với người khác."
" Oan uổng! Ta nào dám nghĩ như vậy." Trương Phóng Viễn hạ giọng nói: " Ta chính là không ưa nhị tỷ ngươi với mẹ vợ luôn bịa đặt bày ra thể diện tốt, liền muốn làm cho người trong thôn đều biết, người lợi hại là ngươi. Vừa rồi ta thấy Phí nương tử đi về, sắc mặt cũng không phải rất tốt, xem đi, nhị tỷ ngươi sắp ăn quả đắng."
Hứa Hòa hỏi nhíu mày, cậu ngẩng đầu nhìn núi rừng đen thui bên ngoài sân, lẩm bẩm nói: " Ta không muốn quan tâm tới bọn họ, cũng không muốn đối nghịch với bọn họ, chỉ muốn làm cho cuộc sống của mình trôi qua tốt hơn."
" Chúng ta không phải đối nghịch với bọn họ, chỉ là không làm đá lót đường cho bọn họ thôi." Trương Phóng Viễn nói: " Thật ra như vậy đối với nhị tỷ ngươi cũng tốt, con người không thể nào sống cả đời với lời nói dối về sĩ diện công lao của người khác, thế nào cũng phải đối mặt với thực tế. Đời người được mấy chục năm, bây giờ vừa mới bắt đầu, nếu sớm tỉnh táo nói không chừng sau này cũng còn có ngày lành, tuy rằng quá trình này có thể sẽ hơi khó khăn một chút."
Hứa Hòa nhìn Trương Phóng Viễn một cái thật sâu, cảm thấy hôm nay Trương Phóng Viễn nói mấy câu này ngược lại vẫn có chút đúng, cậu đương nhiên không biết đây là lời của một người từng trải.
" Trương Phóng Viễn, ngươi còn muốn uống hay không a! Đừng có ở chỗ đó nói chuyện với vợ nữa."
" Tiểu tử thúi, lại dám khiêu chiến ta, hôm nay tất nhiên uống đến ngươi không bò vào động phòng được." Trương Phóng Viễn sờ đầu Hứa Hòa một chốc: " Mau đi ăn cơm."
Hứa Hòa lắc đầu một cái, ngày đại hỉ, cậu cũng sẽ không quản chồng mình để bị ghét, tuỳ hắn đi.
Bụng mình thật sự có chút đói.Lời editor: Bé Hoà đã được trổ tài rồi * Tung hoa*
YOU ARE READING
Trọng sinh cưới đối chiếu tổ làm phu lang
General FictionTrọng sinh cưới đối chiếu tổ làm phu lang Hán Việt: Trọng sinh thú liễu đối chiếu tổ tố phu lang Tác giả: Đảo Lí Thiên Hạ Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Chương 140 phiên ngoại 9 Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , T...