Diệp Thứ Hành tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ người nam nhân trước mắt này lại có thể cao to dũng mãnh như vậy, nhìn thấy Tần Lãng chậm rãi đi về phía này, hắn liền nghĩ sẽ không bao giờ coi người này là... bác sĩ tâm lý biến thái nữa!
.
Thiên sứ! Hiện tại Tần Lãng chính là thiên sứ a! Một thiên sứ có thể cứu rỗi hắn khỏi tay lũ biến thái trước mắt này!
.
Ánh mắt cả ba đều dán lên người Tần Lãng, nam nhân vẫn nhã nhặn như trước, bộ lễ phục vừa vặn làm anh so với bình thường càng thêm hoa lệ, khuôn mặt thanh tú mang theo một chút mờ mịt, nhìn qua liền nhận thấy anh vừa uống hơi nhiều. Tần Lãng nhìn thoáng qua Diệp Thứ Hành, Diệp Thứ Hành cũng nhìn thấy anh, trao đổi thật nhanh một ánh mắt, hai người liền rõ ràng tình huống cơ bản của đối phương. Có chút ăn ý như vậy cũng là do thời gian trui rèn mà ra, Diệp Thứ Hành lúc này thực cảm thấy may mắn vì mình cùng Tần Lãng cũng đã từng có nhiều lần 'trao đổi'.
.
"Hắn là bằng hữu ta mang đến, sao vậy? Không được sao?" Tần Lãng đem tầm mắt chuyển hướng Lữ Tích Minh, khẩu khí tựa hồ so với bình thường lạnh hơn rất nhiều.
.
Diệp Thứ Hành thấy anh có vẻ đã uống nhiều, nói chuyện giọng cũng trầm hơn.
.
Sắc mặt Lữ Tích Minh liền chuyển. Nhưng Cung Hạo Lôi lại cười lớn, nói: "A ha! Thì ra là bằng hữu của bác sĩ Tần? Thật sự là trùng hợp a!"
.
Bọn họ biết nhau? Diệp Thứ Hành liếc mắt nhìn Tần Lãng, nhưng tên kia lại không có biểu tình gì thay đổi.
.
"Nếu không còn chuyện gì, chúng ta đi đây." Không đợi Lữ Tích Minh mở miệng, Tần Lãng kéo cánh tay Diệp Thứ Hành liền đem hắn tha đi mất, không chút để ý đến Lữ Tích Minh mang sắc mặt dọa người phía sau.
.
"A!" Diệp Thứ Hành kinh ngạc kêu một tiếng, đuổi kịp bước chân Tần Lãng, nghĩ nghĩ lại quay đầu nhìn hai người, Cung Hạo Lôi vừa lúc tặng hắn một nụ hôn gió, hắn lập tức quay đầu đi thẳng. Phía trước, Tần Lãng không hề nói một lời, cho tới khi hai người đến một chỗ vắng vẻ anh mới buông cánh tay Diệp Thứ Hành ra.
.
"Ngươi có gì để nói?" Vấn đề đầu tiên, Tần Lãng hỏi. Hắn giống như có chút phiền táo mà cào cào mái tóc, sau đó đem nơ trên cổ cũng tháo xuống.
.
"Nhất thời có quá nhiều chuyện, khó có thể dùng vài câu để nói hết." Đây tuyệt đối là sự thật, Diệp Thứ Hành nhìn nhất cử nhất động của anh.
.
Tần Lãng lườm hắn một cái, "Không có việc gì thì đừng đến gần Cung Hạo Lôi, kiểu gì cũng sẽ bị hắn gặm đến xương cũng chẳng còn, hắn không phải là con dê nhỏ đâu."
.
Diệp Thứ Hành rất muốn nói cho người kia, hiện tại Cung Hạo Lôi trong mắt hắn chính là là một con 'Dê béo'! Mà hắn cũng đúng là vì tiếp cận con dê kia mà đến.

BẠN ĐANG ĐỌC
Lam Điều Tam Bộ Khúc - Phong Dạ Hân
HumorMặc dù ở cùng trong một thành phố, nhưng một người tại Đông bộ, một người ở Tây bộ, đồng thời cống hiến hết mình bảo vệ thành phố yên bình. Nguyên bản đáng lí hai người vĩnh viễn sẽ không gặp nhau, lại bởi vì vận mệnh trêu cợt mà trên con đường số m...