Quyển 4 - Chương 89: Ngươi như vậy thì sao có thể thắng ta!

3K 125 24
                                    

"Vân Phong? Đó là ai vậy?"

"Không biết, chưa từng nghe qua cái tên này, không phải là một nhân vật lớn gì…"

"Nhưng Triệu Hồi Sư kia lại chỉ định nàng, xem ra giữa hai người đã ước định gì đó, không biết có phải đúng như vậy không."

Tiếng nghị luận bắt đầu nổi lên ở bốn phía, Vân Phong làm như không nghe thấy, nàng vốn đang yên lành ở phía sau đột nhiên trở thành tiêu điểm, nơi tập trung của mọi ánh nhìn, nam tử tử y đứng cạnh Diêu Mạn cũng ngước mắt nhìn sang, lúc nhìn thấy Vân Phong đột nhiên cả kinh, sau đó cúi đầu.

Mộc Thương Hải đứng trong đám đông, sắc mặt trầm xuống, rõ ràng là Diêu Mạn đang nhắm vào Vân Phong, trong lòng hắn tuy hơi không vui, nhưng trong trường hợp này hắn không thể nhúng tay, huống chi hắn biết Vân Phong không dễ để người khác khi dễ mình.

Vân Phong từ từ ngẩng đầu, nở một nụ cười lười biếng, Diêu Mạn khiêu khích nhìn nàng, chiến đấu liên tục nãy giờ khiến trong lòng Diêu Mạn hừng hực khí thế, vẻ lạnh nhạt cao quý thường ngày đã hoàn toàn biến mất.

"Ngươi bảo ta lên đài thì ta phải lập tức lên đài sao?" Vân Phong lười biếng trả lời, sắc mặt của Diêu Mạn lúc ấy đỏ lên, ngay sau đó nghĩ tới điều gì, cao giọng nói, "Ta thấy là do ngươi sợ thì có."

Vân Phong thoáng nhíu mày, không nói gì, vô số ánh mắt bất thường quét đến gương mặt Vân Phong, có người nhìn thoáng qua thấy hai chiếc nhẫn ở trên tay nàng, giật mình hô lên, "Nàng là song hệ Triệu Hồi Sư!"

Đám người lại nháo nhào lên, những giọng nói khó tin lần lượt vang lên, Diêu Mạn cười lạnh, "Song hệ Triệu Hồi Sư thì sao chứ? Chẳng phải còn không có lá gan lên đài sao? Ta thấy có khi khế ước ma thú của ngươi cũng như vậy!"

Lông mày của Vân Phong giật nhẹ, vẫn không nói gì, Diêu Mạn cất giọng cười cao ngạo, "Chẳng phải ngươi còn có một đồ đệ sao? Nếu để cho đồ đệ mình thấy bộ dáng uất ức như vậy của mình, không chừng sẽ cực kỳ thất vọng đấy! Sư phụ như vậy thì chắc dạy ra một đồ đệ cũng chẳng khác là bao!"

Gò má của Vân Phong lại chậm rãi nhô lên, trên gương mặt vẫn là vẻ bình tĩnh vô ba, nhưng lại khiến cho người khác có cảm giác hơi bị chèn ép, Diêu Mạn sững sờ, trái tim không khỏi căng thẳng, Vân cười khẽ, những người nghe thấy tiếng cười sống lưng không khỏi lạnh toát, không nhịn được rùng mình một cái.

Từng bước từng bước tiến lên phía trước, bước chân của thiếu nữ lười biếng, từ từ lại gần lôi đài, trong lúc Vân Phong đang đi qua, đám người lại lắng dạt sang hai bên, vô tình tạo cho Vân Phong một con đường rộng, cả người thiếu nữ nhảy lên lôi đài một cái đẹp đẽ, đứng trên lôi đài nhìn Diêu Mạn.

"Nếu ngươi đã mong muốn đến như vậy, vậy thì ta chơi với ngươi một chút." Đôi mắt của Vân Phong hiện lên ý lạnh, ngón tay nhỏ nhắn đột nhiên động đậy, hai luồng ánh sáng màu đỏ và xanh lục xuất hiện bên cạnh nàng, Diêu Mạn đột nhiên mở to mắt, nam tử tử y đứng chắn trước mặt Diêu Mạn, vẻ mặt nghiêm túc.

"Ngươi dám vũ nhục chủ nhân của bản đại gia!" Ánh đỏ dần tản đi, một con Hỏa Vân Lang khổng lồ xuất hiện trên lôi đài, đôi mắt hệt như viên ngọc đen lộ ra vẻ cuồng loạn, từng tiếng gầm gừ ẩn trong cổ họng của Tiểu Hỏa. Còn màu lục ở bên cạnh khi tản đi, một nam nhân tuấn mỹ với khắc văn ở một bên má xuất hiện.

Thiên Tài Triệu Hồi SưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ