Quyển 4 - Chương 34: Như có như không

4.7K 154 51
                                    

“Ngươi làm cái gì vậy?” Đột nhiên bị một thiếu niên anh tuấn ôm vào ngực, mặt nàng đỏ lên vùng vẫy muốn tránh ra, tuy thiếu niên kia khá gầy nhưng sức lực lại không nhỏ, hai cánh tay giam chặt Hạ Thanh, ôm chặt nàng trong ngực mình, hơi thở nóng hổi của hắn phả bên mặt nàng, Hạ Thanh có cảm giác nàng sắp bị thiêu cháy rồi.

“Cô nương, xin hãy giúp ta một chuyện!” Thiếu niên kia nói nhanh một câu.

Hạ Thanh còn chưa kịp phản ứng, không biết giúp chuyện gì mà phải cần như vậy thì đã có một bóng người đã vọt nhanh tới, khi nhìn thấy hai người ôm nhau, bỗng chốc sắc mặt trầm xuống: “Vân Lạc Trần! Nàng ta là ai?”

Hạ Thanh sững sờ, Vân Lạc Trần? Họ Vân sao? Chẳng lẽ là người nhà sư phụ à?

Vân Lạc Trần ôm Hạ Thanh chặt hơn một chút, Hạ Thanh có thể cảm nhận được bàn tay đang đặt bên hông nàng của Vân Lạc Trần đã đổ đầy mồ hôi: “Tất nhiên là cô nương ta thích, Thạch Thái Hoa, cuối cùng thì ngươi muốn bám theo ta đến lúc nào?”

Hạ Thanh nghe hai người nói chuyện thì cuối cùng cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra, xem ra người nhà của sư phụ bị làm phiền rồi, thân là đệ tử của sư phụ, chuyện của người cũng là chuyện của mình, một khi người nhà sư phụ đã cần mình giúp thì tất nhiên không thể bỏ qua!

Hạ Thanh không giãy dụa nữa, cảm thấy thân thể nữ tử trong ngực đã thả lỏng, Vân Lạc Trần thở phào một hơi, hạ giọng nói một tiếng 'Cảm ơn' bên tai nàng, đương nhiên động tác này trong mắt Thạch Thái Hoa chính là vô cùng mập mờ.

“Đồ xú nữ nhân nhà ngươi! Cút khỏi người Vân Lạc Trần cho ta! Hắn là của ta!” Thạch Thái Hoa hét lên, dường như đã quên mất nơi này chính là trạch viện của Vân gia.

“Thạch Thái Hoa, ngươi nói xong chưa? Ta không thích ngươi, ngươi không nghe thấy sao? Nơi này là Vân gia, chúng ta không chấp nhận việc ngươi cứ ở đây mà hét lên như vậy đâu!” Vân Lạc Trần đứng đó, sắc mặt không tốt cho lắm, hắn càng ôm chặt Hạ Thanh hơn như chỉ sợ Thạch Thái Hoa sẽ đả thương nàng.

“Trước kia lúc nào ngươi cũng ở cạnh ta, người ngươi thích là ta! Thạch gia kết thân với Vân gia thì có gì không tốt? Chẳng lẽ thân phận của ta không xứng với ngươi sao?” Thạch Thái Hoa nhìn về phía Hạ Thanh bằng cặp mắt phun lửa, Hạ Thanh hơi suy nghĩ một chút, nhẹ nhàng đẩy cánh tay của Vân Lạc Trần ra, từ lúc thực lực tăng lên.

Hạ Thanh đã không còn là tiểu nha đầu u mê như khi trước nữa, mặt dù tuổi nàng vẫn còn nhỏ, nhưng suy nghĩ trong lòng đã trưởng thành hơn rất nhiều.

“Tiểu thư Thạch gia, nếu Lạc Trần đã không có thành ý với ngươi thì việc gì ngươi phải ép mình như thế? Cuối cùng người chịu khổ cũng chỉ có mình ngươi mà thôi!” Hạ Thanh nói một câu đầy thâm ý, Thạch Thái Hoa vừa nghe được thì lửa giận sôi trào.

“Ngươi là ai mà có tư cách dạy dỗ ta? Ta cho ngươi biết, chỉ bằng ngươi mà muốn bò được vào Vân gia sao? Đừng có nằm mơ.”

Hạ Thanh cười lớn, Vân Lạc Trần vô cùng đau đầu, sớm biết nữ nhân này là thế, lúc đầu hắn cũng chả muốn đến gần, đúng là khó giải quyết, muốn bỏ cũng bỏ không xong!

Thiên Tài Triệu Hồi SưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ