CHƯƠNG 9

203 33 7
                                    


"Ngươi nói sai rồi." Nạp Thiểu Song bất mãn chỉ tay vào mặt Khanh Nhược Lan, cao giọng nói: "Cô mới là báu vật của Dư quốc!"

Khanh Nhược Lan bất đắc dĩ bật cười, phất tay, nói: "Đến, uống, ta nhượng ngươi ba chén."

"Khoan đã." Nạp Thiểu Song ngăn lại, giảo hoạt cười: "Nếu như ngươi thua thì sao?"

Khanh Nhược Lan vân đạm phong khinh đáp: "Tùy ngươi xử trí."

"Quân tử nhất ngôn!"

Khanh Nhược Lan không trả lời, trực tiếp cầm chén rượu trên bàn mà uống, uống liền ba chén còn dốc ngược chén xuống để chứng minh mình đã uống hết.

Nạp Thiểu Song tròn mắt tán thưởng, đây là lần đầu nàng thấy có người uống xong ba chén Bảo Tử tửu vẫn có thể đứng vững, đổi lại là mẫu hoàng sớm đã như cẩu hùng bị người ta khiêng xuống núi!!

"Tới cô."

Đưa mắt nhìn những chén rượu trên bàn, Nạp Thiểu Song đắc ý cầm lên chén rượu gần mình nhất, một hơi uống cạn. A Lý thở dài ngao ngán, đợi khi cô tử đặt chén xuống thì thần không biết quỷ không hay rót thêm cho nàng một chén nước lã.

Nạp Âu chồm người nhìn thử, há hốc mồm, không ngờ nha đầu nhà nàng uống rượu giỏi như vậy đó!

Ở phía đối diện, Khanh Nhược Lan đang nhìn chằm chằm vào chén nước lã của Nạp Thiểu Song, sau đó cũng không nói gì, tiếp tục cầm một chén rượu lên uống.

Nạp Thiểu Song cầm chén nước lã uống xuống, còn đắc ý cười nhạo Khanh Nhược Lan: "Uy, Tầm vương, ngươi chịu nổi không đó?"

"Cô tử không cần lo lắng."

Dứt lời, lại cầm lên một chén uống cạn.

Qua hơn năm chén mà Khanh Nhược Lan vẫn không chút suy suyển, Nạp Thiểu Song vô cùng tán thưởng, trong lòng cũng không như lúc đầu xem thường vị Tầm vương này.

Ngươi một chén, ta một chén, không biết qua bao nhiêu, chỉ thấy rượu trên bàn sắp vơi dần mà vẫn không phân được thắng thua. Qua thêm hai chén nữa, mặt của Khanh Nhược Lan đã đỏ bừng lên nhưng vẫn còn thanh tỉnh, có thể tiếp tục uống thêm một lúc nữa.

"Uy, ngươi chịu thua chưa?" Nạp Thiểu Song uống nhiều nước tới mức bụng cũng muốn to ra, nấc lên một cái, xua xua tay hỏi: "Cô thấy ngươi sắp chịu không nổi rồi."

Khanh Nhược Lan dùng hành động thay cho câu trả lời, cầm một chén uống cạn.

Nhìn chén nước trên bàn, Nạp Thiểu Song có chút hoảng hốt, nếu uống nữa chỉ sợ bụng nàng sẽ vỡ ra mất.

A Lý đè thấp giọng nhắc nhở: "Cô tử, đừng uống nữa, xem, Tầm vương sắp chịu không nổi rồi."

Nạp Thiểu Song xua tay, trừng mắt: "Cô không thể thua được, ngươi chờ đó mà xem."

Nói xong liền cầm lấy một chén, bắt chước Khanh Nhược Lan một hơi uống cạn.

Lúc này lại thấy khóe môi Tầm vương nhếch lên, mười phần đắc ý!

[Bách Hợp][ABO Văn][Tự Viết] KHUYNH THẾ PHỒN HOA CHI TÀN NGUYỆT VỊ TẬNWhere stories live. Discover now