Chương 27 Trận pháp đó có phải...?

235 15 1
                                    

Sáng sớm.

Song Tử khe khẽ nheo mắt, chắn đi ánh nắng mặt trời chiếu xuống xuyên qua ô cửa sổ chạm đến cô. Cô dụi mắt, che miệng ngáp vài cái theo thói quen, mặt trời đã lên quá ba sào rồi.

Khoan... cao quá ba sào rồi???

Song Tử vùng mình, nhận ra chăm gì đây? Hình như cô đâu nhớ mình ngủ có đắp chăn? Bỏ đi, chuyến này k quan trọng, chắc do lúc ngủ thấy lạnh nên kéo lên thôi.

Song Tử phải gặp Lương Nhân Mã.

Thấy Lương Nhân Mã đang luyện kiếm, cô nhất thời thần người, ngay ngốc nhìn từng đường kiếm uyển chuyển nhưng k kém phần dứt khoát của thanh kiếm trên tay Lương Nhân Mã.

Cảm nhận được khí của Song Tử, Lương Nhân Mã dừng tay, quay qua hỏi cô:

- Đã tỉnh?  Ta còn tưởng ngươi... sẽ muốn ta kể tiếp chứ!

Song Tử gãi gãi đầu, quả thực nghĩ đến hành động tò mò quá khích của mình cô cảm thấy Lương Nhân Mã nói vậy cũng k sai, ai lại đi giống cô muốn biết những thứ k nên biết như thế chứ?

- Hôm qua tôi... hình như mơ thấy quá khứ của anh!

Lời nói tựa như rất chắc nịch, Lương Nhân Mã ngạc nhiên dừng chân đang bước lại gần Song Tử.

Song Tử chính là có điều này muốn nói với Lương Nhân Mã. Cô k phải nghe người này nói chuyện quá khứ mà thông qua giấc mơ biết những gì đã sảy ra với Lương Nhân Mã, lí do có vết sẹo đó. Nhưng cô vẫn k hiểu nổi vì sao Lương Nhân Mã lại hận Hàn Ma Kết như vậy ?

- ... 

Lương Nhân Mã nhất thời k biết phản ứng ra sao. K được đến gần Song Tử thêm nữa! Đây là những gì người này dằn lòng k biết bao nhiêu lần mà thế nào vẫn k làm được!

- Nói nhảm! Chắc cô nghĩ lung tung phải k?

Lương Nhân Mã k để cô trả lời thêm một từ nào liền xoay người phi thân nhảy lên thanh kiếm ngự kiếm đi mất. Càng gần nữ tử này càng khiến chất độc phát tán nhanh hơn thôi.

Động tình? Thứ này đối với Lương Nhân Mã là kịch độc. Biết vậy mà vẫn k sao ngăn trái tim thôi loạn nhịp được. Ha, thật khiến con người ta trong tình huống này dở khóc dở cười.

Năm đó Lương Nhân Mã vì muốn tu luyện lại nội đan đã mất trong thời gian sớm nhất có thể hòng cứu được Tố Linh, bằng k trong trường hợp xấu nhất_ Tố Linh chết_ cũng sẽ có đủ năng lực tới tìm Trẩm Anh đòi nợ. Vậy nên Lương Nhân Mã đã đến chỗ nghĩa phụ mình xin được thay đổi loại võ công mình học.

Tuy loại võ công kia có thể cường đại sức mạnh, tu vi nhanh chóng tăng lên rất nhiều, đối với cơ thể Lương Nhân Mã khi đó là thích hợp nhất. Có điều, thứ này duy nhất có điểm yêu ấy là tình cảm. Khi đó tình cảm của Lương Nhân Mã sẽ biến thành chất kịch độc làm tổn hại thân thể, phát tán nhanh mà chết.

Vậy nên Lương Nhân Mã đã đoạn tuyệt tình căn, tránh việc cản trở tu hành.

Nghĩ lại Lương Nhân Mã chợt cười khẩy, quả là người tính k bằng trời tính.

[12 CHÒM SAO]Tiểu Song Ngoan, Đừng Sợ( Song Tử Harem)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ