Lại thêm một khoảng thời gian nữa sau khi Song Tử xuyên k đến nơi này.
Hiện tại Song Tử cô tạm thời tay đã k còn cảm giác đau nữa, có thể cử động bình thường như cũ được.
- Song Tử cô nương, nếu đã đỡ vậy ta ra ngoài cô nương hãy thay băng ở chân đi. Có gì hãy gọi ta.
Còn nữa, cách xưng hô của Tần Thiên Bình từ "tại hạ" sang " ta", như vậy cũng được coi là có chuyển biến rồi.
Song Tử gật gật đầu, đỡ lấy những đồ dùng cần thiết từ tay của Tần Thiên Bình. Nhìn chàng cầm rất nhẹ nhàng, vậy mà Song Tử cố lắm mới có thể giữ nó, đặt bên cạnh mình, cô k muốn làm phiền chàng thêm nữa.
Nhìn thấy bóng dáng Tần Thiên Bình cô đoán chàng đang đứng ngoài cửa , dựa lưng vào tường. Tần Thiên Bình quả rất có ý với cô, lúc nào cũng xin lỗi, lúc tắm cho cô thì bối dối k sao k đỏ mặt được. Dù cho có đỏ mặt chàng vẫn làm hộ cô, cũng chẳng nhìn thấy gì quá đáng cả. Cô luôn luôn mặc một bộ đồ mỏng, Tần Thiên Bình căn bản k nhìn thấy.
Song Tử k thể coi là dễ dãi với đàn ông, chàng chạm vào cô, cô nghĩ chàng k cố ý mà thôi. So với thời hiện đại 15 tuổi đã có con thì nói làm gì.
Mà cũng có một vài trường hợp giống Song Tử cô đây, 17 tuổi chưa có mối tình vắt vai.
Chật vật lắm cô mới tự mình tắm xong, quấn quanh người một mảnh vải , hạ giọng xuống thấp nhất, chỉ đủ Tần Thiên Bình nghe thấy:
-Thiên Bình!
Tần Thiên Bình từ ngoài bước vào, liền bế cô khỏi thùng tắm, đưa cô một mảnh vải lớn khác,thay thế cho bộ đồ mỏng cô đang mặc, rồi quay đi, rời ra ngoài.
Dù sao Song Tử cũng rất tin tưởng Tần Thiên Bình, cô nhanh chóng thay đồ nhanh nhất có thể.
Tần Thiên Bình chỉ có đồ của mình,y phục của chàng đành chia đôi cho Song Tử mặc một nửa.
Đồ của Tần Thiên Bình rất rộng, cô phải cuốn chặt mấy vòng mới ổn. Áo thì phải xắn lên, vạt áo dài chạm hẳn xuống đất.
Song Tử cảm thấy rất phiền phức, lại còn thùng thình, khó cử động.
- Ta sẽ làm cho cô nương một vài bộ đồ khác, Song Tử cô nương mặc tạm vậy.
Song Tử gật gật, nhận bát thuốc từ tay Tần Thiên Bình. Quả thực chàng rất khéo tay, lại hay để ý đến những thứ nhỏ nhặt. Chàng thấy cô mặc như vậy quả có hơi bất tiện, liền nói sẽ làm cho cô bộ y phục khác.
Song Tử nhếch mép, xuýt chút xíu nữa là cười, chỉ cần thêm vài yếu tố nữa. Tần Thiên Bình chàng k làm y phục của nữ nhi, ngược lại lại làm đồ của nam nhân.
Chàng nảy ra ý tưởng,trong khoảng thời gian này sắp có lễ hội trong kinh thành, dưới chân núi nơi hai người đang sống. Chàng đồng ý đưa Song Tử xuống đó đi dạo ,xem náo nhiệt, chỉ là k được mặc đồ của nhi nữ.
Tần Thiên Bình quả thực đã lo lắng quá xa, nói cô k biết thế gian này nguy hiểm thế nào, luôn phải bên cạnh chàng. Song Tử gật đầu.
Thời gian chầm chậm trôi qua, từ khi Song Tử đến nơi này đã được 3 tháng. Cô bắt đầu tập đi, Tần Thiên Bình thường ngày k đi hái thuốc thảo dược hay dọn dẹp nhà thì giúp đỡ cô tập đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[12 CHÒM SAO]Tiểu Song Ngoan, Đừng Sợ( Song Tử Harem)
Ficção AdolescenteSong Tử đâu? Điểm danh nào!!! Tóm tắt truyện: Song Tử cùng 3 người bạn của mình đang yên đang lành lại ... xuyên k!!!!????? Song Tử xuyên k rồi, gặp bao rắc rối... lại bị ...bao nhiêu nam tử theo sau... bám đuôi??? Song Tử liệu tìm được hạnh phúc...