Thiếu Thôi Tuân, mọi người cuối cùng cũng duy trì hòa khí mặt ngoài.
Thôi Phương Lễ ở gian nhà chính phía trước chờ đợi, thấy trong đám người thiếu trưởng tôn, Từ Tấn sắc mặt lại không tốt lắm, trong lòng biết rõ ràng, âm thầm thở dài, cười tủm tỉm cùng mấy tiểu bối chào hỏi.
Từ Tấn chuẩn bị hai phần hạ lễ, một là tiên ông phủng đào bằng dương chi bạch ngọc, một là ấn thọ núi đá. Tiên ông phủng đào giao cho bọn nha hoàn thu lại, Từ Tấn ôm lấy Trăn ca nhi, đem ấn thọ núi đá đưa cho Trăn ca nhi ôm, cẩn thận đỡ tay hắn cho khỏi làm rơi, cười dỗ: "Trăn ca nhi nhanh đem thọ lễ đưa cho tằng ngoại tổ phụ."
Trăn ca nhi ôm khối đá mát lạnh lạnh tựa vào trong ngực phụ thân, cũng không biết là nghe không hiểu, nhìn không hiểu ý tứ phụ thân, hay là không muốn đem đá tặng người, tò mò quan sát xong lão nhân gia tóc hoa râm đối diện, hắn cúi đầu, chính mình nhìn chằm chằm vào đá chơi.
Thôi Phương Lễ sờ râu cười, từ đĩa trái cây cầm một quả anh đào đùa hắn: "Trăn ca nhi chúc thọ, ta cho ngươi ăn anh đào."
Trăn ca nhi nhìn chằm chằm vào anh đào, mấp máy môi nhỏ. Thứ này hắn đã nhìn qua, mẫu thân gần đây thích ăn, hắn muốn mẫu thân đều không cho hắn.
Tiểu tử rõ ràng dao động, Từ Tấn tiếp tục dỗ hắn.
Rất nhanh Trăn ca nhi được phụ thân trợ giúp đem đá trong tay tặng ra, đổi lại một quả anh đào đỏ. Từ Tấn đem nhi tử đặt về xe đẩy, tự có nhũ mẫu Lan Hương nhìn, không cho Trăn ca nhi nhét anh đào vào miệng.
Thôi Oản ngồi vào bên người Phó Dung, lấy ra một đôi vòng vàng treo chuông nhỏ đùa Trăn ca nhi: "Trăn ca nhi nhìn này, cô cô cũng chuẩn bị lễ vật cho ngươi, thích sao?"
Trăn ca nhi ngó nàng, nghiêng đầu nhìn bên cạnh, chính hắn cũng có.
Từ Hạo thấy, cười ha ha, nhặt vòng vàng kẹt ở trong góc xe đẩy đặt vào trong ngực Trăn ca nhi, chê cười Thôi Oản nói: "Ngươi đưa muộn rồi, Trăn ca nhi thích đồ ta đưa, hơn nữa vòng vàng của ta lớn hơn của nàng."
"Vậy ngươi cũng không có chiếc vòng đẹp như của ta đâu!" Thôi Oản làm bộ tức giận nguýt hắn một cái, tiếp tục dùng vòng vàng trong tay tử đùa Trăn ca nhi, ý đồ hấp dẫn lực chú ý của tiểu tử.
Nàng là nghi hung số một với chuyện mấy chậu cúc hoa kia, Phó Dung hiểu được mặc dù Thôi Oản là hung phạm, mặc dù nàng muốn hại con trai của mình, cũng sẽ không xuống tay trong trường hợp này. Nhưng nàng vẫn lo lắng chiếc vòng Thôi Oản có vấn đề, cười nói: "Muội muội chiếc vòng thật đẹp, Trăn ca nhi không cần nhưng ta muốn."
Nói chuyện thì nhìn Trăn ca nhi, như là đang đùa hắn.
Trăn ca nhi không hề ngần ngại, một lòng vẫy tay trong vòng vàng.
Thôi Oản liền đem vòng vàng đưa cho Phó Dung, trêu ghẹo nói: "Tứ tẩu nhìn xem có thể đeo được không, có thể ta liền tặng ngươi."
Từ Tấn thấy Phó Dung thật sự đem chiếc vòng kia đeo lên cổ tay, cười cười: "Đẹp hơn so với của Lục đệ, nàng cất đi đã, về nhà lại trêu chọc hắn, đợi Trăn ca nhi chơi chán thì đổi chiếc vòng này cho hắn chơi."
BẠN ĐANG ĐỌC
Sủng Hậu Chi Lộ (Con Đường Sủng Hậu) (1)
Ficción General-Tác giả: Tiếu Giai Nhân - Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Cung Đấu, Cổ Đại -Câu chuyện ở về Phó Dung làm tiểu thiếp của Túc Vương ở kiếp trước, nàng được chuyên phòng độc sủng, nhưng đáng tiếc là Túc Vương lại đoản mệnh qua đời sớm khiến nàng mất...