Chap 123

2.5K 53 0
                                    

  Thái Tử hai ngày này thật là xuân phong đắc ý.

Trắc phi Phó thị sinh con trai cho hắn, Thái Tử phi cũng chuẩn ra hỉ mạch.

Lúc trước mẫu hậu từng ám chỉ với hắn, nếu như Phó thị sinh con thì đem đứa nhỏ giao cho Thái Tử phi nuôi nấng, Thái Tử trong lòng không nguyện ý. Cùng Thái Tử phi so sánh, hắn càng ưa thích Phó thị, đó là nữ nhân mĩ lệ ôn nhu, ở bên cạnh hắn vẫn an phận thủ thường. Tuy rằng trong lòng có thể còn chút khúc mắc, nhưng không có giở mặt lạnh cho hắn. Cô nương tốt như vậy, hắn thật sự không nhẫn tâm đem đứa con đầu của nàng ôm cho người khác. Nhưng nếu không cho, mẫu hậu lại mất hứng...

Hiện tại tốt lắm, Thái Tử phi chính mình có thai, đề khó đã giải quyết dễ dàng.

Không có phiền não, Thái Tử đi đường có chút phiêu.

Thái Tử phi lại không cao hứng chút nào, sầu muộn ở trong phòng tức giận.

Phó thị vào phủ, nhiều lần làm cho nàng ngột ngạt, nàng vẫn ngóng trông ngày Phó thị sinh con này. Sinh nữ nhi, nàng thật lòng cao hứng, sinh nhi tử, nàng mất hứng. Nhưng nàng có thể lấy thân phận chủ mẫu đem nam oa kia ôm về, chính mình nuôi, hung hăng đâm trái tim Phó thị.

Đầu tháng phát hiện nguyệt sự chậm lại, Thái Tử phi thầm nói không ổn, vừa hy vọng chính mình thật sự có tin vui, vừa hy vọng chỉ là thân thể tạm thời không thoải mái. Khi nguyệt sự trễ hơn mười ngày, gần như có thể xác định không thể nghi ngờ, Thái Tử phi như cũ giấu diếm Thái Tử, cố làm ra vẻ hào phóng mà đem Thái Tử đẩy tới chỗ người khác, chỉ vì thuận lợi đem đứa nhỏ Phó thị ôm về. Sau này mặc dù nàng có thai, Phó thị cũng không thể mở miệng đòi đứa nhỏ, nàng cũng sẽ căn cứ cái thai này là nam hay nữ để an bài tiếp. Chẳng sợ cuối cùng nàng sinh nhi tử thì sẽ phải đem nhi tử trả lại cho nàng ấy, Phó thị cũng đã có gần một năm ăn ngủ không yên.

Vẫn giấu được thật tốt, cố tình một ngày trước khi Phó thị sinh con, Thái Tử say rượu nhất định muốn nháo nàng, nàng càng trốn Thái Tử càng gấp gáp. Thái Tử phi không dám lấy đứa nhỏ trong bụng ra cược, đành phải giả trang không thoải mái, để Thái Tử mời thái y bắt mạch.

"Nương nương, người Túc vương phủ và Cảnh Dương Hầu phủ tới, ở bên ngoài chờ đâu."

Vương ma ma đi vào trong, báo tin xong thấy Thái Tử phi vẻ mặt không vui, mau chóng khuyên nhủ: "Hôm nay Thái Tử gia ở trong phủ, nương nương nên giả trang bộ dáng cũng cao hứng đi, đừng khiến người khác sinh ra điều tiếng. Lại nói tiếp ngài cũng có tin tức tốt, để ý tới bên kia làm cái gì? Sang năm ngài sinh một cậu nhóc mập mạp, đó mới đúng là đích tử Đông cung của chúng ta."

Thái Tử phi sờ sờ bụng, thở phào một hơi, đứng lên nói: "Đi thôi."

Trắc phi Phó thị sinh con, Thái Tử cố ý cho phép người nhà mẹ đẻ tiến cung thăm hỏi, cũng gởi thiệp cho Túc vương phủ.

Nhận thiệp đó, Từ Tấn trầm mặt một ngày.

Nhưng Phó Dung về tình về lý đều nên đi. Huống chi cùng người Cảnh Dương Hầu phủ đi, chỉ cần nàng không bị lạc, Phó Dung không cảm thấy Đông cung có gì nguy hiểm. Thái Tử háo sắc, cũng sẽ không quang minh chính đại cướp người đi? Thật dám như vậy, Gia Hòa đế là người đầu tiên sẽ không tha cho hắn. Thái Tử nhìn cũng không phải loại ngu dốt.

Từ Tấn tự nhiên hiểu được đạo lý này, chỉ là vừa nghĩ tới Thái Tử sẽ dùng kiểu ánh mắt đó nhìn Phó Dung, hắn liền hận không thể đâm mù đôi mắt đó ra. Biết rõ Phó Dung là thê tử của hắn, Thái Tử còn sinh lòng mơ ước, đem hắn đặt vào chỗ nào? Nếu không phải là thời cơ không đúng, không cẩn thận chọc phụ hoàng nghi kị, Từ Tấn muốn đối phó đầu tiên chính là Thái Tử, mà không phải là...

Phó Dung không hiểu tâm tư Từ Tấn, cho tất cả là do Từ Tấn sợ nàng chịu thiệt. Bây giờ đứng ở thiên điện chờ Thái Tử phi đến, nghĩ tới buổi sáng nay Từ Tấn ánh mắt phức tạp, một lời khó nói hết, nàng không hiểu, muốn cười.

Nguyên lai nam nhân ghen, so nữ nhân cũng chẳng kém gì.

Miên man suy nghĩ, Thái Tử phi dẫn Vương ma ma tới, Phó Dung vội suất lĩnh chúng nữ quyến ra chào.

Thái Tử phi gặp mặt người Phó gia đương nhiên sẽ không có tâm trạng tốt, cố giả bộ cười khách sáo vài câu rồi lệnh cho cung nữ đưa các nàng đi viện của Phó Ninh.

Trên đường Phó Dung rất muốn đi cùng mẫu thân, khổ nỗi nàng là Túc vương phi, chỉ có thể đi ở đằng trước cùng lão thái thái là nữ quyến Phó gia bối phận cao nhất.

"Dung nha đầu gả sang cũng được 1 tháng rồi, đã có tin tốt chưa?" Lão thái thái vỗ tay Phó Dung, cười tủm tỉm nói, "Ngươi nhìn hai chị em dâu ngươi đi, một người đã sinh, một người có tin vui, đại tỷ tỷ ngươi thì một lần được luôn con trai, ngươi cũng phải gắng sức thêm chút a."

Cháu gái lớn nhất thoáng cái đã sinh nhi tử, hiện tại vẫn là con trai độc nhất của Thái Tử, cuối cùng cũng cho nàng hào quang.

Phó Dung giả trang e thẹn nói: "Ta vừa mới hầu hạ vương gia 1 tháng, tổ mẫu đừng lấy lời này trêu ghẹo ta."

Lão thái thái thuận theo, chuyển đề tài nói: "Nghe nói hiện tại vương gia bên người chỉ có mình ngươi? Cái này không thể được, ngươi nhìn Thái Tử, Khang vương, phủ nào không có trắc phi, thiếp thất? Dung nha đầu nhất thiết không thể độc chiếm vương gia, truyền ra ngoài, người ta nói Hầu phủ chúng ta không biết giáo dưỡng cô nương, dạy ra cô nương đố kỵ. Phía dưới ngươi còn có bốn muội muội nữa, thân làm tỷ tỷ, ngươi phải vì các nàng suy xét."

Phía sau Lâm thị, Kiều thị, Tam phu nhân sắc mặt đều thay đổi.

Phó Phẩm Xuyên ba huynh đệ đều không có thiếp thất, theo ý tứ trong lời kia của lão thái thái, các nàng cũng làm thê tử đố kỵ?

Kiều thị càng hận không thể một hơi đem lão thái thái thổi tới chân trời đi.

Phó Dung vẫn mặc kệ lão thái thái, trước đó bởi vì ngụ ở dưới một mái nhà, không thể không nhẫn nhịn, hiện tại nàng cũng là vương phi, lão thái thái còn dám nói chuyện như vậy, thật coi nàng là cháu gái ngoan từ nhỏ luôn lời nghe bà ấy?

Buông cánh tay lão thái thái ra, Phó Dung cười quay người, lui tới bên cạnh Lâm thị nói: "Bây giờ đại bá mẫu mang quà gì cho tỷ tỷ? Ta may cho cháu nhỏ mấy cái yếm, chính là việc thêu thùa của ta không tốt lắm, sợ tỷ tỷ chê cười."

Lâm thị nhìn bóng dáng lão thái thái, nhẹ giọng đáp lời.

Lão thái thái mặt già âm trầm, thân thể đứng thẳng tự mình đi ở phía trước.

Rất nhanh liền tới viện của Phó Ninh.

Nha hoàn thông báo rồi, Phó Dung lại trở bên người lại lão thái thái, cùng bà sóng vai đồng hành.

Không ngờ vào phòng, lại thấy Thái Tử ở bên trong.

Mọi người vội vàng hành lễ.

Thái Tử đứng quay lưng về phía giường ở cữ của Phó Ninh, thấy đám người Phó Dung đều quỳ gối hành lễ, hắn không kiêng nể gì mà nhìn chằm chằm vào Phó Dung. Bởi vì Phó Dung cúi đầu lộ ra cần cổ trắng mịn, tầm mắt Thái tử ở chỗ đó lưu luyến chốc lát, lúc này mới khách khí nói: "Chư vị miễn lễ, buổi sáng ta nghe nói Phó thị thân thể không quá thoải mái, tới xem một chút, chậm trễ một lát, không ngờ các ngươi đến sớm như vậy."

Phó Dung đứng dậy lui về phía sau lão thái thái, để bà đáp lời.

Nàng tận lực lảng tránh, Thái Tử kịp thời đem ánh mắt chuyển tới trên người lão thái thái.

Ngay trước mặt người nhà Phó thị, hắn cũng không thể làm càn quá mức, có thể lợi dụng thời cơ thấy qua mĩ nhân đã thoả mãn rồi.

Sủng Hậu Chi Lộ (Con Đường Sủng Hậu) (1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ