Từ Tấn đi sau, Phó Dung có chút mất ngủ.
Kỳ thật nàng cùng Từ Tấn không có thù sâu hận lớn.
Hai đời cộng lại, Phó Dung bực Từ Tấn chỉ 3 chuyện, một bực đời trước tính tình hắn lạnh nhạt không hiểu thương hương tiếc ngọc, nhưng thân phận nàng đặt ở chỗ đó, Từ Tấn chướng mắt nàng cũng bình thường. Hai bực hắn nhất định muốn nhìn hố nhỏ của nàng, đây cũng không coi như sai lớn, kỳ thật nếu như Từ Tấn không phải lạnh như băng, Phó Dung ngược lại cảm thấy hắn có chút giống ca ca thời niên thiếu, khắp nơi trêu cợt nàng, chán ghét lại nói không nên hận. 3 bực hắn đời này càn quấy nhất định muốn cưới nàng, nhưng Từ Tấn là thích dung mạo của nàng mới như thế a, huống chi Từ Tấn không có chân chính bắt buộc nàng, miễn miễn cường cường cũng tính nửa quân tử.
Không thích, cũng không hận.
Cho nên trừ bỏ lúc tức giận thở hổn hển thì âm thầm nguyền rủa hắn chết, Phó Dung không có thật hy vọng Từ Tấn sớm chết, một đêm vợ chồng trăm ngày ân, nàng hy vọng nhất Từ Tấn có thể làm vương gia nhàn tản, phú quý thanh nhàn, sống lâu trăm tuổi, giống như Từ Yến, sống được rất tốt.
Nhưng nàng chỉ là nữ tử vây tại hậu viện, chuyện bên ngoài, đặc biệt là tranh đoạt giữa hoàng tử, phụ thân đều không dám mạo muội chộn rộn, nàng càng bất lực. Nếu như tương lai nàng gả Từ Tấn, tự nhiên sẽ kiệt lực bảo vệ mệnh hắn, bằng không, nàng cũng chỉ có thể hy vọng dây Trường Mệnh kia linh nghiệm đi.
Lăn qua lộn lại, khuya khoắt mới ngủ.
Khi tỉnh lại phía dưới cảm giác có chút không đúng, đưa tay sờ sờ, quả nhiên dính đỏ.
Phó Dung bi thương thở dài, khó được mẫu thân đáp ứng mang nàng đi Phượng Lai Nghi dạo, lần này đi không được, nguyệt sự nàng đúng ngày, nhưng ngày đầu tiên bụng không quá thoải mái, điều trị như thế nào cũng không thấy hiệu quả.
Buổi sáng Phó Tuyên lại đây, muốn cùng tỷ tỷ đi tiền viện tụ hợp cùng mẫu thân, biết được thân thể Phó Dung không thoải mái, Phó Tuyên bảo nàng ở trên giường nghỉ ngơi, tự mình đi tiền viện, "Nương, nguyệt sự tỷ tỷ tới, sáng nay liền không cần đi bên kia thỉnh an đi?"
Kiều thị có chút kinh ngạc, tính tính ngày, quả thật là mấy ngày này, liền cười nói: "Không cần, tổ mẫu ngươi đau chúng ta, sẽ không để ý, ăn cơm xong nương mang Tuyên Tuyên đi dạo." Cũng không thể bởi vì một nữ nhi không tiện ra ngoài liền vắng vẻ một nữ nhi khác.
Phó Tuyên cự: "Đợi tỷ tỷ tốt lại đi thôi, tuổi ta còn nhỏ, vốn dĩ không cần thêm cái gì."
Tiểu nữ nhi yêu sách không thích đẹp, Kiều thị cười xoa bóp mặt nàng: "Đi, nương cho ca ca ngươi đi hiệu sách lựa chút sách hay trở về cho ngươi nhìn."
Nghe được lời này, trong mắt Phó Tuyên rốt cuộc thêm một phần hưng phấn sáng rọi tiểu cô nương mười tuổi nên có.
Sau khi ăn xong Phó Tuyên đi bồi Phó Dung nói chuyện, Kiều thị bận rộn giúp con rể tuyển tòa nhà, đại phòng bên kia không cần nàng hỗ trợ, nàng cũng không chủ động đi qua góp vui.
Lúc Phó Dung ở nhà nghỉ ngơi, Từ Tấn gió bụi dặm trường vào cung.
Tảo triều đã tan, hắn trực tiếp đi Sùng Chính điện phục mệnh.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sủng Hậu Chi Lộ (Con Đường Sủng Hậu) (1)
Fiksi Umum-Tác giả: Tiếu Giai Nhân - Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Cung Đấu, Cổ Đại -Câu chuyện ở về Phó Dung làm tiểu thiếp của Túc Vương ở kiếp trước, nàng được chuyên phòng độc sủng, nhưng đáng tiếc là Túc Vương lại đoản mệnh qua đời sớm khiến nàng mất...