Nữ nhân áo đỏ - Cái kết

599 66 14
                                    


Cho dù mọi chuyện đã được giải quyết êm xuôi nhưng nhưng nhưng vì Kanao đã ăn thịt người thế nên nên việc hóa ma chỉ là ngày một ngày hai. Thế nên Bạch lão đã đưa ra một quyết định mà khó ai có thể lường trước được. Bạch lão sư chỉ thị cho tất cả các môn phái, tất cả các đệ tử dưới trướng ông truy sát Kanao, và Tanjiro, đệ tử duy nhất của ông cũng không ngoại lệ.

Tất nhiên hắn không thể phản kháng, nhưng cũng không thể chấp nhận. May mắn, hắn đã kịp dấu Kanao đi chỗ khác, một nơi khuất Khỏi Huyền Môn tông, thoát khỏi ánh mắt của tất cả mọi người, chính ở một ngôi đền hoang Vắng.

Nhưng đây không phải cách giải quyết, hắn không thể để cứ trốn tránh bởi vì sớm hay muộn cũng sẽ có người tìm đến nơi này và sự an toàn của nàng mình sẽ bị đe dọa. Hắn cũng không biết cách làm thế nào để thay đổi quyết định của sư phụ mình, lệnh đã hạ ra vốn dĩ đã không có chuyện thay đổi.

Hắn quyết định sẽ giấu nàng đi thật xa, để đảm bảo. Nhưng tai họa ập đến nhanh chóng. Muội muội của Tanjiro, người luôn mang trong mình cổ bệnh đã đến giới hạn, không thể tiếp tục chữa bệnh được nữa và con bé chỉ mới 14 tuổi.

Mạng sống của cô bé chỉ như một nén hương, chờ đến lúc cháy rụi.

Tanjiro không thể làm gì khác ngoài việc cầu cứu sư phụ mình, người đã nói một câu câu khiến cho hắn sững sờ:

- Trái tim của nàng ta chính là thuốc chữa!

Sư phụ đây là muốn hắn tự tay giết chết nàng, hắn mang thực lâu, đến cuối vẫn không biết phải làm gì. Hắn không biết phải đối diện như thế nào với sự thật này, rằng nếu nàng không chết em gái hắn sẽ chết.

Đối với con người của hắn mà nói, sư phụ hắn nắm rõ như lòng bàn tay. Thế nên đến cuối vẫn cho hắn một lời khuyên: 'Vạn vật đều được sinh đều sinh ra và chết đi vòng luân hồi luôn luôn lặp đi lăp lại, chỉ cần có thể kết thúc chắc chắn sẽ lại có bắt đầu!"

Tanjiro như mọi ngày vẫn đến thăm Kanao vào buổi chiều tối, ngôi đền hoang vắng giữa rừng tre rậm rặp. Kanao ngồi trước hiên nhà, hai chân đung đưa, mái tóc dài bay bay theo chiều gió, khuôn mặt lộ rõ sự chán nản. Đáy mắt chợt hiện lên một tia vui mừng khi nhìn thấy Tanjiro, liền bước xuống chạy lại gần hắn hỏi:

- Ngươi đã đi đâu vậy? Nói xem có gì vui không, ta ở đây rất là chán a!

Tanjiro hôm nay tâm trạng nặng nề hơn mọi khi, không nhìn thẳng vào mắt nàng chỉ gật đầu đáp lại.

Kanao nhìn biểu cảm hắn có chút thắc mắc, mỗi khi không phải rất hào hứng sao? hôm nay hình như có hơi quái thì phải. Tanjiro ra sông bắt mấy con cá lớn đem về nướng, nàng đứng từ phía xa chăm chăm nhìn hắn. Trời tối thật là nhanh hai người ngồi ăn cùng với nhau sau một lúc hắn mới mở lời:

- Kanao nàng nghĩ sao về ta?

Kanao trầm ngâm nhìn hắn rồi cười:

- Ngươi là một tên phiền phức, biến thái mặt dày vô sỉ!

Hắn yên lặng không nói gì cả, nàng lại tiếp:

- Tốt bụng quá đáng, thích lo chuyện bao đồng! Được kết về ngoài mãn nhãn, công phu cũng có thể nói hàng chất lượng cao! Nói chung là cũng tốt!

[ KNY] Những mẩu truyện bé nhỏ của Tanjiro và KanaoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ