Nữ nhân áo đỏ - Gặp gỡ

705 73 13
                                    


Đêm đó, một giấc mơ kì lạ, một loạt những lời cầu nguyện tràn vào giấc mộng của tất cả người dân ở đây, về một hình hài xinh đẹp sẵn sàng giúp họ vượt qua khó khăn, miễn là họ trả giá. Ai đời lại tin một chuyện hoang đường như vậy? Nhưng trước hoàn cảnh khốn khổ đến cùng tận này, một người phụ nữ lớn tuổi đã đến ngôi đền cầu xin. Và bà cầu xin một túi gạo để cứu sống ba đứa con đang bệnh tật đói khát. 

Lời khẩn cầu được đáp ứng, một túi gạo ở trong nhà ngay khi bà trở về. Và một ngọn lửa bùng lên từ đám rơm khô, dân làng chen lấn nhau đến đền cầu nguyện:

- Con cầu có gạo ăn qua năm!

- Con muốn có một ngôi nhà khang trang hơn!

- Con nhân muốn có thê tử!

Người đến đền cầu nguyện thì càng đông, nhưng tuyệt nhiên trong tất cả lời khẩn cầu chỉ là để thu lấy lợi lộc trước mắt. Kanao càng ngày càng chán nản, cái làng này xuống cấp quá rồi, không biết nghe ai đồn là nổi tiếng chăm chỉ nữa. Khi mà Kanao quyết định buông bỏ hi vọng để đi chỗ khác thì đột nhiên cô nghe được một lời khấn khác lạ:

- Tiểu nhân muốn người ban mưa xuống để mùa màng tươi tốt, mong thần đáp ứng!

Kanao từ trong đền nói vọng ra:

- Tại sao không nhờ ta ban lương thực? Như vậy ngươi có thể giống mọi người, không cần vất vả gì nữa!

Chàng thanh niên ngoài đền nghe được lấy làm lạ, chưa bao giờ cậu nghe vị thần này nói được cả. Nhưng vẫn rất kiên định mà nói:

- Phụ thân con đã dạy, thứ khiến ta hạnh phúc chính là thành quả do chính ta tạo nên, ỷ lại chỉ khiến cuộc sống khốn khổ hơn!

- Nói rất hay, nhưng chỉ mình ngươi liệu có cố gắng nổi cho cả cái làng này không? Một ngày nào đó ta cũng sẽ biến mất, đến khi đó ngươi sẽ định trồng lúa nuôi cả làng này sao?

Chàng thanh niên giật mình, vị thần này nói rất đúng, dân làng đang như con tằm được người ta nuôi trên lá dâu. Rồi sau này người ta không trồng dâu nữa, đám tằm này sẽ làm sao đây. Mà người chăn tằm, tức vị thần này đang cố gắng thử thách cậu, với đám cơ thịt trên người, cậu có thể làm gì đây.

- Ngôi làng này đã từng là nơi nổi tiếng vì người dân rất chăm chỉ không kể nam nữ, con sẽ dùng đủ mọi cách để khiến mọi người ở đây nhớ lại lí do mà họ vẫn sống đến giờ này, là nhờ lao động!

Kanao mỉm cười, trong đêm tối vẫn còn sót lại một tia sáng, tuy nhỏ bé nhưng rất can đảm, nó gồng mình chiếu sáng khắp đêm tối, để rọi lên những tia sáng đã vụt tắt. Nàng quyết định sẽ giúp đỡ con người bé nhỏ này một chút:

- Chàng trai, ta rất nể phục chí hướng của cậu, nhưng một mình cậu không thể lấy đàn gảy tai trâu được!

- Vậy...

- Vậy nên ta sẽ ra tay giúp cậu!

.

Đêm nay là một đêm sáng trăng, trăng tròn vành vạnh như mâm lủng lẳng treo một góc trời. Ánh trăng huyền ảo chiếu rọi qua từng tán lá, đánh thức vạn vật dưới lăng kính hư ảo. Giữa đêm thanh vắng vang lên từng tiếng hú dài, phá tan không khí yên tĩnh vốn có. Vài người trong làng tỉnh giấc chạy ra ngoài xem xét, những chấm đỏ thoắt ẩn thoắt hiện từ phía cánh rừng dưới chân núi. Những con mắt sắc lẹm đỏ rực trong đêm, loài thú dữ bắt đầu cuộc săn của chúng.

[ KNY] Những mẩu truyện bé nhỏ của Tanjiro và KanaoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ