Gellert POV:
Tôi ùa xuống cầu thang sau khi nói chuyện với Ariana, mặt mày có chút ngại ngùng vì tôi đã bị bắt gặp từ mấy hôm trước rồi. May là cô bé không thấy hai tụi tôi có gì đó mờ ám với nhau, nếu không thì kinh khủng thật.
"Cậu và Ariana nói chuyện vui chứ?" Albus hỏi một cách đầy khích lệ, vui mừng vì hai chúng tôi đã thân thiết rồi.
"Ừ, con bé tốt lắm." Tôi nói thật.
"Vậy thì, chúc buổi tối vui vẻ Gellert."
"Anh cũng vậy Albus." Chúng tôi nói lời tạm biệt và tôi về nhà với cô tôi.
Khoảng vài phút sau khi tôi vào phòng mình và ngồi ở bàn học, tôi nghe một tiếng lách cách bên ngoài cửa sổ. Tôi đứng dậy và mở nó ra. Một con cú có bộ lông vệt vàng và màu xám bay vào trong, miệng ngậm lấy một phong thư có màu vàng. Tôi nhận lấy và xé nó ra, để đọc thư.
"Gellert,
Quan điểm của cậu về địa vị thống trị của phù thủy là VÌ LỢI ÍCH CỦA CHÍNH DÂN MUGGLE điều này, tôi nghĩ, là quan điểm cốt yếu. Đúng, chúng ta đã được phú cho quyền lực và, đúng, quyền lực đó cho chúng ta quyền thống trị, nhưng nó cũng giao cho chúng ta trách nhiệm đối với những người bị trị. Chúng ta phải nhấn mạnh điểm này, nó sẽ là viên đá tảng để dựa lên đó chúng ta xây dựng. Ở đâu chúng ta bị phản đối, và chắc chắn chúng ta sẽ bị phản đối, thì ở đó quan điểm này phải là căn bản cho những phản biện của chúng ta. Chúng ta nắm quyền cai trị VÌ LỢI ÍCH LỚN LAO HƠN.
Và theo sau quan điểm này là ở đâu chúng ta gặp sự kháng cự, thì ở đó chúng ta sẽ phải dùng duy nhất thứ vũ lực cần thiết và không hơn nữa.
(Đây là sai lầm của cậu ở trường Durmstrang! Nhưng tôi không phàn nàn đâu, bởi vì nếu cậu không bị đuổi học thì chúng ta đã chẳng bao giờ được gặp nhau.)
Albus."
Tôi cuối cùng cũng đã kể hết cho Albus lý do vì sao tôi bị đuổi thẳng cẳng rồi, tôi đã lạm dụng mấy cái thí nghiệm hắc ám và gây nguy hại cho người khác. Họ đích thiệt là không hiểu tôi, tôi rất vui vì tôi đã tìm ra một người đã hiểu lấy điều đó. Tôi cảm thấy tự hào khi tôi đã giúp Albus cảm thấy có chút đam mê như tôi về vụ này. Mắt tôi liếc sang dòng chữ cuối cùng.
"Nếu cậu không bị đuổi học thì chúng ta đã chẳng bao giờ được gặp nhau."
Liệu tôi đã thực sự ý nghĩa với anh lắm sao? Không thể nào đâu. Chỉ tại tôi là lo tập trung vào điều anh nói trước khi có câu đó. Tôi rút khỏi tâm trí của mình và tập trung vào những gì anh nói về sự việc này. Tôi trả lời lại anh.
"Albus,
Tôi nhất quán, loại người như chúng ta cần phải được hiểu và chúng ta phải có trách nhiệm giám sát đám Muggle khi chúng thiếu thốn chúng ta. Lời anh viết thiệt sự giàu niềm đam mê nên tôi nghĩ chúng ta có thể tiến hành chính xác như anh nói với khẩu hiệu của chúng ta là "Vì Lợi ích Lớn lao hơn" và nghe có vẻ hợp dữ đấy. Nhờ sai lầm của tôi ở trường Durmstrang mà anh đã dạy tôi nhiều trong ba tuần lễ vừa qua từ khi tôi quen anh. Đó là lí do chúng ta làm việc tốt khi ở cùng nhau.
BẠN ĐANG ĐỌC
【HP/GGAD】Trở Về Năm 1899 [Full]
FanfictionTruyện dài kỳ về cụ Albus Dumbledore và Gellert Grindelwald, người yêu của cụ, dưới góc nhìn của hai người. "Khi tình yêu tuyệt vời hơn mục đích của hai chúng ta... Cho đến ngày hai chúng ta gặp lại nhau..." + Tên: Trở Về Năm 1899. + Thể loại: Đồng...