45. Phòng chứa Bí mật

313 29 1
                                    

Albus POV:

Miệng tôi há hốc mồm không biết sẽ làm gì nữa khi nhìn cái chất lỏng màu đỏ bầy nhầy kia chảy xệ trên bức tường đá cổ kính. Lại còn đỏ tươi nữa. Tôi run rẩy, nuốt nước bỏ liên hồi, tôi thắc mắc không biết giọt máu này từ đâu ra. Thôi thì tôi thừa nhận tôi không biết vậy.

"Phòng chứa bí mật đã mở,
Những kẻ thù của người kế vị
Hãy liệu hồn đi!"

Thứ này không phải là thiệt, vì cái trường này đã lục tung hết tất cả để tìm ra dấu tích của cái phòng chứa bí mật nhưng không bao giờ tìm ra được. Người kế vị ư? Tôi nghĩ nếu cái phòng chứa tồn tại thiệt thì ngay cả một người hậu duệ sau này cũng khó tìm đường đi vào lắm. Có lẽ đây chỉ là một trò đùa tai ma ác quái của ai đó... nhưng tôi nghĩ mình vẫn nên làm cho rõ. Trong lúc tôi đi đến phòng hiệu trưởng, tôi cố ngẫm nghĩ mấy chuyện huyền thoại trong đầu, rồi tăng tốc độ di chuyển mình lên. Chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra, đặc biệt là với học sinh của tôi.

Tôi vào phòng của lão Dippet mà không cần gõ cửa luôn.

"Hiệu trưởng ơi!" Tôi thở dốc.

Ông ấy nhảy dựng lên vì hết hồn, "Cậu Dumbledore, tôi phải nói là tôi rất bận mà cậu cứ..."

"Ông phải đi với tôi ngay! Chuyện này rất khẩn cấp!" Tôi biết lão không thích tôi nữa, về những chuyện tôi đã làm nhưng dù sao tôi cũng chẳng thích con người của tôi mấy. Dippet vẫn là một hiệu trưởng đáng kính trong lòng học sinh, đặt quyền lợi lên hàng đầu hơn mấy chuyện ghét bỏ nhảm nhí giữa tôi và lão. Cho nên lão nghe lời tôi đến cái vị trí có ghi thông điệp rùng rợn, cùng lúc đó tôi thấy hàng chục học sinh hiếu kì đang vây quanh. Tụi nó thì thầm truyền miệng nhau đủ thứ:

"Cái phòng chứa bí mật ư?"

"Chuyện đồn thổi cũ kĩ."

"Nhảm nhí!"

"Hoang đường!"

"Chuyện tầm xàm bá láp!"

"Cái đó làm gì có ai tìm ra chứ?"

"Người kế vị là thằng quái gở nào thế?"

"Cái thằng ngu này! Làm gì mà có bố con thằng nào!"

Dippet nhấc đầu mình để coi, lão lùa tụi nhỏ qua một bên và tụi nó im ngay, "Ta muốn mấy con về kí túc xá của mình ngay lập tức!" Các Thủ lĩnh Nam sinh và Huynh trưởng bắt đầu lùa bọn chúng giải tán, đến khi không còn một ai khác ngoài các giáo sư đứng quan sát cái thông điệp.

"Chúng ta làm gì đây?" McGonagall hỏi.

"Tôi sẽ đi báo Bộ Pháp thuật, còn lại thì chúng ta phải giám sát bất kì động tĩnh nào ở đây. Có thể đây là một trò đùa, hoặc cũng có thể là thật, chúng ta không biết được." Dippet gật đầu và chuẩn bị quay về văn phòng của mình.

"Nhưng đó là máu thiệt!" Tôi nói với toàn bộ giáo viên.

Slughorn nháy lông mày của mình, "Albus, bồ tin đó là thiệt ư?"

McGonagall cũng bất bình, "Sao mà học sinh trong cái trường này có thể làm được?"

"Thì cũng có thể là do giáo viên gây ra đó cô McGonagall." Slughorn hùng biện cho tôi.

【HP/GGAD】Trở Về Năm 1899 [Full]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ