Gellert POV:
Tâm trí của tôi trống rỗng và tôi không biết bước đi tiếp theo của tôi sẽ như thế nào nữa. Những người cuồng tín dần trở nên thiếu kiên nhẫn và những đòi hỏi vô biên của bọn họ bắt đầu làm tôi phiền thật. Từ lúc làm một cái mít tinh ở Paris đến đây đã được năm năm và tất nhiên chúng tôi đã thu hút được thêm nhiều người khác nữa, nhưng không quan trọng vì bộ pháp thuật đã dần dần trốn lũi rồi.
Tôi đoán là bọn chúng đang tìm cách phá huỷ cái khế ước nhưng mà họ sẽ không bao giờ được. Lúc đầu, tôi có đang lo chuyện họ nhận ra được thứ đó và tôi buộc sẽ phải đánh nhau với anh. Nhưng rồi tôi sực nhớ ra lí do vì sao tôi làm nó, tôi vẫn còn nhớ khá kĩ. Cái đó không thể nào bị phá huỷ được, không thể nào. Do đó tôi sẽ bảo vệ mình khỏi anh, anh khỏi tôi. Hai chúng tôi sẽ không bao giờ đánh nhau được. Nếu hai người bọn tôi có thể đánh nhau, tôi dám cá là tôi sẽ gặp nguy hiểm, anh là người duy nhứt ngang tài ngang sức với tôi, cho đến giờ phút này tôi chưa bao giờ gặp một pháp sư hay phù thuỷ nào tài giỏi như Albus cả, ngoại trừ tôi. Nếu hai chúng tôi không thể đánh nhau, bộ pháp thuật sẽ tự mình làm lấy. Tôi nhớ cái cảnh một thân tôi chém giết tới ít nhất 30 công nhân viên bộ pháp thuật nước Mỹ năm 1927, tôi dám cá dù chỉ một chút người dưng nước Anh cũng chỉ vô dụng như nhau cả.
"Ngài Grindelwald?" Queenie hỏi, ùa vào trong phòng và lại gần tôi.
"Có chuyện gì Queenie?" Tôi thở dài và cảm thấy mệt mỏi.
"Có người đã báo cáo," Cô ta thì thầm, "họ đã phát hiện ông ấy ở một cái nơi gọi là Hẻm Xéo, tên nghe kì cục thật."
Hai chúng tôi lại góc và khoá cửa lại, đồng thời yểm bùa vào rồi mới chú ý cô ta tiếp.
"Cô biết anh ấy đang làm gì không?" Tôi hỏi, đây là tin tức đầu tiên của Albus mà tôi nhận được sau vài năm nay. Thường thì những người theo dõi tôi phái đến đều gửi báo cáo hàng tháng khác nhau nhưng không có gì đáng để để phải biết.
"Họ nói là ông ấy đi vào một cửa hàng được gọi là... tôi nghĩ là tiệm của Borgin và Burke..." Cô ấy không biết đánh vần ra sao nữa.
Tôi ngẩng cao đầu lên, "không thể nào, anh ấy sẽ không bao giờ vào trong đó." Tôi lắc đầu, nhớ lại cái cửa hàng mà tôi đã vào đó nhiều năm trước tại Hẻm Xéo, cái cửa hàng này chuyên phục vụ Nghệ thuật Hắc ám cũng như trưng bày đồ vật hắc ám, trong đó nhếch nhác, hôi hám tối tăm, bụi bám đầy, toàn những đầu lâu ghê rợn khô rúm khô ró.
"Thì... đó là những gì họ nhìn thấy được thưa ngài Grindelwald, tôi chỉ là người truyền tin thôi." Cô ta gật đầu một cách có lỗi.
"Tôi không có điên cô Queenie... chỉ là... anh ấy sẽ không bao giờ làm vậy." Tôi bối rối, Albus... đã tới đó rồi? Tôi không thể nào tưởng tượng được... trời ơi. "Anh ấy đến đó để mà..." Tôi nói lớn rồi nhận ra, liền im lặng.
"Để mà... sao?" Queenie nghiêng đầu của mình.
Tôi lại gần cô ta, "còn nhớ tôi nói cho cô chuyện gì không? Cái dây chuyền ấy?"
"Dĩ nhiên rồi, ngài cũng có nói gì nhiều đâu... chỉ biết là bộ pháp thuật có thứ đó rồi."
Tôi lắc đầu của mình, "Tôi xạo đó... không phải bộ pháp thuật đâu, tôi chỉ là đang định kể cho cô biết đó Queenie ạ, cô đừng nói cho ai nghe nha. Bất cứ những người nào khác."
BẠN ĐANG ĐỌC
【HP/GGAD】Trở Về Năm 1899 [Full]
FanfictionTruyện dài kỳ về cụ Albus Dumbledore và Gellert Grindelwald, người yêu của cụ, dưới góc nhìn của hai người. "Khi tình yêu tuyệt vời hơn mục đích của hai chúng ta... Cho đến ngày hai chúng ta gặp lại nhau..." + Tên: Trở Về Năm 1899. + Thể loại: Đồng...