Vài ngày cuối cùng của mùa hè này, Lâu Xuân Vũ mang theo sổ hộ khẩu bắt xe buýt đến trung tâm xuất nhập cảnh trong thành phố để làm cuốn hộ chiếu đầu tiên của mình.
Khi chụp hình, nàng ngồi thẳng tắp trước ống kính, bờ vai để phẳng, ánh mắt nhìn thẳng ống kính.
Trong tấm hình là nàng của năm mười tám tuổi, hai mắt có thần, khuôn mặt trắng nõn, không có nếp nhăn do năm tháng lưu lại, tóc của nàng chỉnh tề chải lên, dùng dây cột tóc màu đen buộc thành đuôi ngựa ở sau ót.
Mà nàng mặc Tshirt màu trắng, lộ ra cần cổ thật dài, cái cằm có chút rụt lại, đường cong của xương quai xanh có thể nhìn thấy rõ ràng.
Nàng nhớ tới hình của nàng trong giấy chứng nhận kết hôn, đã có dấu vết lão hóa, thoạt nhìn đặc biệt tiều tụy, trước khi kết hôn vài ngày mẹ của nàng tăng giá sính lễ, bà bà luôn nghĩ cách, tìm cách ép giá, lão công hỏi người nhà của nàng đây không phải là đang bán nữ nhi sao, khi đi làm giấy chứng nhận, nàng nhìn vào ống kính, chính là cảm giác bất lực chiếm cứ tràn đầy thân thể. Nàng thậm chí không biết mình tại sao lại đứng ở đó, nàng liền bắt đầu sợ hãi đối với tương lai.
Nàng điền xong bản khai, giao đủ tiền, điền địa chỉ nhận hộ chiếu, sau đó chính là về nhà. Kiên nhẫn chờ hộ chiếu của nàng được gởi tới.
Nàng có rất nhiều quốc gia muốn đi, nàng có rất nhiều thời gian để từ từ lựa chọn.
Nàng muốn đợi sau này khi tích lũy đủ rồi, liền đi Cambodia một chuyến.
Vài ngày cuối cùng trước khi khai giảng, Lâu Xuân Vũ đem đồ đạc đã sắp xếp xong xem qua một lần, xác định không có bỏ sót, liền ở trong nhà kiên nhẫn chờ khai giảng.
Trong nhóm lóp phụ đạo viên đem những điều cần lưu ý trong ngày khai giảng sắp xếp lại và hướng dẫn qua một lần, đã có rất nhiều đồng học đang trong trò chuyện trong nhóm, tuy rằng không nhìn thấy người, chỉ là qua văn tự cũng có thể nhìn đến hình tượng tính cách của một người, có vài đồng học tính cách đặc biệt nổi bật thoáng cái liền trở thành nhân vật trung tâm trong nhóm lớp.
Mà Lâu Xuân Vũ là thuộc về loại nhân vật ngại ngùng không thường lên tiếng nói chuyện, đồng học trong nhóm nói chuyện phiếm nàng cơ bản đều có xem qua, trong những người này nàng để trong lòng chỉ có một người, nhưng mà người kia chưa từng xuất hiện.
Tên thật của các thành viên trong nhóm đã liên tiếp được thay thế bằng đủ loại nickname, trước khi khởi hành, danh tự của Tống Tây Tử xuất hiện, mà khi Lâu Xuân Vũ nhìn đến cái tên này liền kích động rất lâu, nàng không thể tin được mình thật sự có thể thấy được người kia.
Cũng bởi vì như vậy, Lâu Xuân Vũ lại không dám mở miệng.
Trong mười tám năm trước đây Lâu Xuân Vũ chưa từng bước chân ra khỏi tỉnh, cơ hội để nàng đi ra ngoài hầu như lfa không có, lần đầu tiên lên tỉnh là vì đi học, lần này Lâu ba Lâu mẹ vốn là muốn đi cùng nàng, muốn đưa nàng đến trường học, nhưng mà Lâu Xuân Vũ cự tuyệt, nàng nói nàng có thể làm được.
Đồ đạc của nàng được đóng gói trong một rương hành lý 30 tấc, hành lý không nặng cũng không nhẹ.
Sáng sớm Lâu ba ba để biểu ca lái xe đưa cả nhà đến nhà ga tiễn nàng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Edit - Ta gầy dựng sự nghiệp nuôi dưỡng ngươi a - Bỉ Ngạn Tiêu Thanh Mạc
Aktuelle LiteraturTruyện edit theo sở thích cá nhân. Giữ nguyên văn phong QT.