"Đừng nói là ngươi a, ta cũng có chút không thể tưởng tượng nổi. Bất quá ngươi không cần lo lắng, đó là chuyện của bọn họ. Có Kiều nữ sĩ ở đó, ta liền không lo lắng." Tống Tây Tử kéo lấy tay Lâu Xuân Vũ, cầm tay của nàng hướng lên, lòng bàn tay mở ra, mà ngón tay của Tống Tây Tử cọ một vòng dọc theo chỉ tay của Lâu Xuân Vũ.
Lâu Xuân Vũ bị ý nhột trong lòng bàn tay làm cho muốn cười.
Tống Tây Tử nghiêm túc nói: "Thí chủ a, ngươi phải chú ý a. Ngươi xem chỉ tay của ngươi lại tạp lại loạn, nói rõ ngươi dễ lo lắng, như vậy không tốt, ngươi phải thả bớt buồn lo, trong lòng không cần mang quá nhiều tạp niệm, nếu không ngươi sẽ già đi thật nhanh a."
"Ta già rồi ngươi vẫn yêu ta sao?" Lâu Xuân Vũ nghiêng đầu, nàng vô số lần chăm chú mà nhìn Tống Tây Tử, muốn đem dung mạo của người kia khác ghi trong ký ức, lần lượt lặp lại, đến chết đều sẽ không quên.
"Ngươi già rồi ta cũng già a, không phải sao?" Tống Tây Tử vỗ nhẹ vào lòng bàn tay của Lâu Xuân Vũ, viết xuống tên của mình trong lòng bàn tay nàng, "Ta đem tên của ta viết ở đây. Cái này chính là vật sở hữu của ta rồi."
"Ha, quá phận, cái gì gọi là vật sở hữu của ngươi, lẽ nào ngươi liền không thuộc về ta sao?"
"Cái này liền có chút để tâm vào chuyện vụn vặt rồi đúng không. Vậy được a, ngươi cũng viết tên xuống lòng bàn tay của ta a."
"Không viết lên tay, viết lên tay không nhìn thấy."
"Vậy viết xuống chỗ nào?"
Lâu Xuân Vũ tìm đến nơi hài lòng nhất, đó chính là cần cổ, trước sau trên cổ đều để lại một vòng ấn ký, ngày hôm sau Tống Tây Tử đi làm chính là hiếm khi phải đeo khăn lụa.
Đồng sự hỏi tới, nàng nói cạo gió, không tiện gặp người.
Tề Nhã Nhã trong vòng bạn bè nhìn thấy một bức ảnh, một bàn tay rất nhỏ, trên cổ tay có hình xăm bằng số La Mã
Ban đầu nàng chỉ chú ý đến cánh tay này.
Ở cái nhìn thứ hai, khi nhìn thấy chủ nhân của tấm ảnh chụp này, nàng không dám tin mà điểm vào xem.
Nàng vạn vạn không nghĩ tới tấm hình này chính là Tống Tây Tử đăng lên, chính là bản nhân Tống Tây Tử.
Tống! Tây! Tử! Xăm! Hình!
Nàng nhìn thấy cái gì, đây là đại bát quái a! Tề Nhã Nhã trước tiên liền nghĩ đến tìm Lâu Xuân Vũ đang ở cùng Tống Tây Tử, nàng có rất nhiều vấn đề muốn hỏi Lâu Xuân Vũ, ngươi biết đối tượng của ngươi hình như đã xăm hình rồi sao, hình xăm đó là có ý gì a, ngươi...
Trong nháy mắt khi nàng điểm mở vòng bằng hữu của Lâu Xuân Vũ, tâm tình bát quái của nàng phù một tiếng bị dập tắt, nửa điểm hoả tinh cũng không còn.
Bởi vì cùng một thời gian Lâu Xuân Vũ cũng đăng hình ảnh tương tự, trên cổ tay cũng là hình xăm một loạt chữ số La Mã, nếu người khác làm chuyện này, Tề Nhã Nhã còn không kinh ngạc đến mức như vậy, nhưng mà mấu chốt là người làm chuyện này lại là Lâu Xuân Vũ.
Hảo hài tử Lâu Xuân Vũ đi xăm hình? Tề Nhã Nhã nhịn không được mà nhìn nhìn cánh tay của mình, kỳ thật nàng có chút hâm mộ, nàng cũng muốn đi xăm hình, nhưng mà sợ mẹ không đồng ý, trong mắt cha mẹ luôn có điểm ý tứ phản kinh ly đạo.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Edit - Ta gầy dựng sự nghiệp nuôi dưỡng ngươi a - Bỉ Ngạn Tiêu Thanh Mạc
Художественная прозаTruyện edit theo sở thích cá nhân. Giữ nguyên văn phong QT.