Cuộc đối thoại như vậy liền được diễn tập trong tâm trí Lâu Xuân Vũ. Hai lão nhân tóc trắng xoá ngồi cùng nhau, tranh cãi không ngừng, mỗi người đều có ý kiến của mình, đều đối với đối phương không phục, nhưng cũng là nén giận mà đi làm việc a.
Hình ảnh như vậy, thoạt nhìn là chuyện vặt trong nhà, chỉ là khiến người ta ngẫm lại đều sẽ cảm thấy tốt đẹp, khiến người ta cảm động.
Nói xong những lời này, Tống Tây Tử mới nhớ đến mục đích của cuộc gọi này là gì, "Ngươi khi nào sẽ trở về?"
"Ta có thể phải về muộn chút, chuyện hôm nay còn chưa làm xong, ngày mai cửa hàng tham gia một hoạt động của Taobao, lưu lượng hàng sẽ thật nhiều, ta muốn đem các liên kết để tham gia sự kiện kia kiểm tra lại một lần."
"Đây không phải là quá vất vả sao, đúng rồi, bây giờ lượng tiêu thụ của ngươi, có đủ để mướn người hay không a, nếu như vẫn luôn một mình ngươi bận rộn, có thể quá mệt hay không a." Những ngày này làm việc, Lâu Xuân Vũ đều là tự thân vận động, hiện tại Lâu Xuân Vũ còn trẻ, có đầy đủ sức khỏe để ứng phó, nhưng mà dựa theo sự phát triển của cửa hàng, lượng hàng sau này là càng lúc càng lớn, nhân thủ không đủ, cũng không thể cái gì đều để Lâu Xuân Vũ một mình đi làm.
"Ta cũng đang suy nghĩ, nếu như trong khoảng thời gian này lượng hàng có thể ổn định, ta liền đi mướn người, như vậy ta cũng có thể thoải mái một chút, đến lúc đó mỗi ngày ta tan làm đúng giờ, nấu cơm cho ngươi."
Tống Tây Tử sợ Lâu Xuân Vũ hiểu lầm mình nói nàng mướn người, mục đích là vì muốn Lâu Xuân Vũ về nhà nấu cơm, cho nên ở trong điện thoại liền giải thích một chút, "Ta hy vọng ngươi có thể thoải mái một chút, mà không phải mỗi ngày đều mệt mỏi như vậy, về phần có thể nấu cơm cho ta hay không, ta kỳ thật không quá để ý, ngươi không nên cảm thấy ta giống như thật sự chỉ biết ăn."
"Nếu là như vậy, ta liền không làm cơm nữa, ta vốn còn nghĩ nếu như hôm nay ngươi chờ ta trở về ăn cơm, ta đi chợ thuận tiện mua ít thức ăn trở về, làm thăn bò sốt tiêu đen, thịt bằm đậu que, làm canh trứng mướp gì gì đó..."
"Ngươi lúc nào có thể tan tầm, ta trực tiếp đến công ty của ngươi đón ngươi a. Dù sao hôm nay ta cũng không có chuyện gì, sau khi tan tầm có thể đi qua." Tống Tây Tử cũng không muốn đi ra ngoài ăn, vừa vặn Lâu Xuân Vũ nói vài món thức ăn đều là nàng muốn ăn, vừa nghe đến têm thức ăn liền đã hứng khởi, cho nên lúc này nàng cũng không lưu lại công ty, chuẩn bị đón Lâu Xuân Vũ tan tầm về nhà.
Lâu Xuân Vũ nhìn nhìn kế hoạch của mình, đoán chừng còn phải hai tiếng đồng hồ nữa, nàng nói với Tống Tây Tử thời gian dự tính, Tống Tây Tử ở trong điện thoại nói: "Được rồi, ta liền lái xem đến, trên đường mua cho ngươi ít đồ, thuận tiện lấp đầy dạ dày của ngươi, ngươi muốn ăn tráng miệng không, muốn uống trà sữa sao?"
"Đều muốn, ngươi mua cho ta đều được, lại nói ta thật sự đói bụng. Ta chờ ngươi." Lâu Xuân Vũ cúp điện thoại, xoa xoa khóe miệng hơi mỏi, vừa rồi khi nói điện thoại số lần nàng cười đều nhiều hơn cả ngày hôm trước cộng lại
Nàng nhìn sắc trời dần dần tối xuống bên ngoài cửa sổ, tự nói với bản thân một câu cố gắng lên, tốc độ trên tay liền nhanh hơn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Edit - Ta gầy dựng sự nghiệp nuôi dưỡng ngươi a - Bỉ Ngạn Tiêu Thanh Mạc
General FictionTruyện edit theo sở thích cá nhân. Giữ nguyên văn phong QT.