Chương 16

2.2K 175 3
                                    

Buổi tối, nửa giờ trước khi tắt đèn đi ngủ, những người khác trong phòng gần như đã sẵn sàng để đi ngủ, kết quả, Tề Nhã Nhã giống như phát điên mà xông tới, hiệu triệu mọi người đi qua những phòng khác, hai người khác cũng là hào hứng, mang dép lê vào, đi theo Tề Nhã Nhã, trước khi đi còn muốn lôi kéo Lâu Xuân Vũ cùng đi, lúc này Lâu Xuân Vũ đã nằm xuống rồi, liền không tham dự.

Mùa hè, phòng của đại nhất không có điều hòa, chỉ có quạt điện chạy vù vù, nhưng mà làn gió nhẹ thổi ra không thể xóa đi cái nóng bức của mùa hè.

Lâu Xuân Vũ nằm trên tấm chiếu hoàn toàn mới, hít thở hương vị thanh sáp* quẩn quanh. Nàng nhắm mắt lại, chờ đợi giấc ngủ kéo đến.

(*Ban đầu dùng để chỉ quả chưa chín, nay thường dùng để chỉ người chưa trưởng thành. Đồng thời, nó cũng miêu tả vẻ ngoài giản dị và trong sáng của những con người chưa từng trải qua thế giới. Nghĩa của từ này đã được mở rộng, và nhiều người sẽ dùng nó để mô tả những chàng trai và cô gái trẻ trung và trong sáng, những người chưa tham gia sâu vào cuộc đời bôn ba.)

Toàn bộ khu ký túc xá nữ sinh đều đang sôi trào, Lâu Xuân Vũ một chút cũng không có buồn ngủ.

Nàng ngồi xếp bằng ở bên giường mà suy nghĩ, cảm nhận được mái tóc dài còn ẩm ướt đang tán lạc trên vai.

Lúc này, cửa phòng bị người từ bên ngoài đẩy ra, bạn cùng phòng của nàng trở về rồi, từ bên ngoài đã đưa đến tiếng cười cùng tiếng nói chuyện, cũng đưa đến những vị khách thăm phòng.

"Ai, Xuân Vũ, ngươi thật yên tĩnh, ta thấy ngươi một ngày cũng không nói được mấy câu, không sợ nghẹn hỏng người sao, tại sao ngươi cũng không đi qua những phòng khác a?" Tề Nhã Nhã người còn chưa tới, tiếng nói đã tới trước, nàng đi đến bên giường Lâu Xuân Vũ, ngưỡng đầu nhìn Lâu Xuân Vũ.

Lâu Xuân Vũ lắc đầu, nói: "Các ngươi chơi vui vẻ đi, ta đến buổi tối liền muốn ngủ."

"Thói quen sinh hoạt này của ngươi liền không được, giống như lão thái thái a, người trẻ tuổi liền nên có bộ dạng của người trẻ tuổi a, Tây Tử Tây Tử, ngươi đến ngồi một chút, ta lấy lễ vật cho ngươi." Tề Nhã Nhã chạy đến cạnh cửa, đầu hướng ra phía ngoài, gọi một cái tên đang ở bên ngoài phòng.

Lâu Xuân Vũ nghe cái tên này, hoài nghi người Tề Nhã Nhã đang gọi có phải Tống Tây Tử nàng biết hay không.

Phản ứng đầu tiên của nàng chính là trốn đi, nàng nằm xuống đối mặt với vách tường, cầm chăn đắp lên người, giả vờ đã ngủ.

Nhưng mà trời rất nóng làm sao lại có người đem chăn đắp lên toàn thân, nàng làm như vậy liền quá mức lộ liễu rồi, nàng lại đem chân duỗi ra ngoài một chút.

Tống Tây Tử bị Tề Nhã Nhã kéo vào phòng 401.

Trong phòng này nàng vốn chỉ nhận thức Liêu Dật Vân, kết quả Tề Nhã Nhã bị Liêu Dật Vân mang đến phòng 301 một chuyến, liền tựa như đã quen thuộc mà bắt đầu gọi danh tự của nàng, lúc này lại đem cả bốn người trong phòng của nàng kéo qua đây, nói là muốn làm quen một chút.

Trên người Tề Nhã Nhã có một loại đặc điểm làm cho Tống Tây Tử đặc biệt để ý, khi Tề Nhã Nhã tiến đến gần thần kinh Tống Tây Tử thoáng cái liền kéo căng, đó là loại cảm giác nói không rõ.

[BHTT] Edit - Ta gầy dựng sự nghiệp nuôi dưỡng ngươi a - Bỉ Ngạn Tiêu Thanh MạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ