Sủng vật

221 13 0
                                    

Kim Thái Ngân liếc nhìn đồng hồ, rõ ràng là hẹn Từ Huệ Lân,nhưng làm sao cậu ta lại trễ tận mười lăm phút ? Thái Ngân vừa mới lầm bầm vàicâu, Từ Huệ Lân từ đằng xa hớt hải chạy đến, dáng vẻ vô cùng mệt mỏi, quần áocó chút xộc xệch, Thái Ngân cau mày tự hỏi hắn là mới chui từ đâu ra thế này

" Tiểu Nghiên, cậu hẹn tôi ra đây làm gì, có biết tôi đang thụ lý hồ sơ mộtvụ kiện tụng không hả ? " - Huệ Lân bất mãn nói, tốt nhất nên là chuyệnquan trọng, bằng không cậu sẽ không để yên cho Thái Ngân toàn mạng trong hômnay đâu
" Tôi đang muốn hỏi cậu, vì sao mấy ngày nay Thúy Ngân từchối các cuộc gặp mặt, cậu có gặp được cô ấy không ? Tôi không thể liên lạc được"
Thái Ngân cảm thấy khó hiểu, chẳngphải tuần trước đã thỏa thuận tuần này sẽ cùng nhau bàn hợp đồng làm ăn kia mà,không phải cô ấy sẽ nuốt lời đấy chứ ?
Huệ Lân nhăn nhó kể khổ, sự việc lần trước Thúy Ngân còn chưa nguôi giận, làm sao cậu dám ló cái mặtra, đi tìm cô ấy để bị ăn chửi tiếp hả, còn hỏi là có gặp được hay không, chodù có cơ hội Từ Huệ Lân cũng không dám gặp cô ấy nữa huống chi Thái Ngân nhờ cậu liên lạc hộ
" Không có, mấy ngày nay tôi bận thụ lý một vụ án, cũng khá căng thẳng nênkhông có thời gian đi tìm Thúy Ngân đâu "
" Kì lạ... "
Đúng lúc phục vụ bưng cafe ra, Huệ Lân liếc mắt trông thấy ai kia giống như HứaSuất Trí, cậu ta vận y phục một màu đen tuyền, hình như là đang đi dự một đámtang nào đó, Huệ Lân thầm nghĩ có khi nào Hứa Suất Trí liên lạc được với Thúy Ngânthì sao, cậu ta với An Hiếu Trân cũng khá thân thiết với chị em nhà Tống, hỏithăm qua một chút tình hình cũng không có gì quá to tát. Huệ Lân nhấp một ngụmcafe sau đó đứng dậy tiến tới quầy order nơi Suất Trí đang mua hai ly cafe đen
" Suất Trí... "
" Luật sư Từ ? Cô ở đây làm gì thế ? " - Suất Trí có chút ngạc nhiên,sẽ không nghĩ mình trùng hợp đến mức gặp cậu ta ở đây
" Tôi đi uống cafe với bạn, còn cô... Đi đâu mà lại vận y phục một màu đenthui thế này ? "
Suất Trí thở ra
" Bà vú ở nhà chị em Tống vừa mất, tôi và An Hiếu Trân đến dự tang, côkhông biết chuyện này à ? "
" Bà vú nào ? " - Huệ Lân ngơ ngác
" Chị em nhà Tống từ nhỏ được một bà vú họ Ninh chăm sóc, cũng có thể được xem như là phụ thânphụ mẫu của họ, nay bà ấy mất tôi và Hiếu Trân là bằng hữu, cũng nên đi viếngmà " - Suất Trí giải thích
" Thảo nào mấy ngày nay Thúy Ngân hủy bỏ toàn bộ cuộc hẹn, báo hại cả bạn tôicũng không thể kí được hợp đồng "
" Ai cơ ? " - Suất Trí tò mò
Huệ Lân chỉ tay về phía Thái Ngân
" Là cậu ấy... Kim Thái Ngân "
Suất Trí nhìn bóng dáng nhỏ bé của Thái Ngân từ xa mà thầm đánh giá, người này.... Có đángtin cậy không ? Lần đầu Suất Trí nhìn thấy Thái Ngân đã có dự cảm không lành, nhưng là vì cậu ấy là bằnghữu của Huệ Lân nên cô cũng không có ý kiến, Huệ Lân chơi với Suất Trí lâu nhưvậy chắc cũng phải biết chọn bạn chứ
Huệ Lân lôi kéo Suất Trí đến bàn của họ, sẵn tiện giới thiệu hai người họ vớinhau
" Tiểu Ngân, giới thiệu với cậuđây là Hứa Suất Trí, cậu còn nhớ An Hiếu Trân chứ ? Người này chính là ngườiyêu của An Hiếu Trân đấy "
Thái Ngân nhìn Suất Trí, cóchút choáng váng, sao mà cao quá vậy ? Báo hại cậu mỗi khi nói chuyện phải nhìnlên khá mỏi cổ, Thái Ngân cười cười đáp lại, trong đầu đang cố lục lại trí nhớ vềcái tên An Hiếu Trân, cũng lâu rồi không về nước, cũng chẳng nhớ ra người đó làai.
" Không nhớ lắm... " - Thái Ngân lắc đầu
" Cô bé thích mặc váy màu tím lúc nhỏ hay trốn ra công viên mua kem với tụiđấy "
Xem nào.... Hiếu Trân... Đầm tím...
A khoan.... Đừng nói là cô bé đanh đá lúc ấy đấy nha... Cũng lâu rồi không gặplại, không biết Hiếu Trân khi trưởng thành trông như thế nào, Thái Ngân có ấn tượng duy nhấtchính là Hiếu Trân rất cuồng màu tím. Lúc bé rất tinh nghịch, đanh đá, không ngờlớn lên lại có người yêu như Hứa Suất Trí, Thái Ngân chẹp miệng có chút ganh tỵ, chỉ có cô bây giờ vẫncòn độc thân
" Tôi là Hứa Suất Trí, lần đầu gặp mặt "
" Kim Thái Ngân... "
Nghe Hứa Suất Trí nói lại hai người họ mới biết chuyện của chị em nhà Tống, nếunói như vậy chắc khoảng thời gian này Thúy Ngân và Lan Ngọc sẽ rất đau buồn. Trì hoãn hợp đồng cũng khôngsao, dù gì cũng là do bên mình đền bù, kéo dài thời gian thì họ Kim cũng khôngcó tổn thất gì
" Vậy nói với cô ấy cho tôi chia buồn " - Thái Ngân nhìn Hứa Suất Trí
" Cảm ơn, không còn sớm nữa tôi phải quay về thôi, không được để Hiếu Trânđợi lâu "
Hứa Suất Trí rời đi, Thái Ngân cùng với Huệ Lân uống hết cafe rồi cũng ra về.
=====//////=====
Sau ba ngày hỏa táng bà Ninh, Thúy Ngân cũng có thể lấy lại tinh thần một chút, chỉ có Lan Ngọc làvẫn còn thương nhớ bà Ninh, Thúy Ngân cũng không đành lòng nhìn em gái mình đau buồnnhư vậy nên cũng nghỉ làm việc vài bữa để ở nhà bên cạnh an ủi chăm sóc cho nó.Thành ra kéo dài đến một tuần Kim Thái Ngân cũng không có được cơ hội để gặp mặt
Hôm nay là chủ nhật, chuyện Lan Ngọc có người thân đã mất nhanh chóng lan truyền khắptrường, nghỉ học nhiều như vậy chắc chắn là có vấn đề, nghe bọn Thiện Anh nói lạimới biết là do nhà có tang, bạn học trong trường ai nấy cũng gửi lời chia sẻ,hy vọng Lan Ngọc cóthể nguôi ngoai được nỗi đau mà đi học trở lại, không có Lan Ngọc NgọcTrạch Viễn càng lúc càng mất tinh thần, hắn ngày ngày đi học chính là mong đượcgặp nữ thần của mình, nhưng mấy ngày qua Lan Ngọc lại biến mất tiêu khiến cho hắn mấy lần phảihao tâm khổ tứ, lần trước bị chính học tỷ chỉnh sửa như vậy mà bây giờ vẫn mặtdày theo đuổi, phải nên nói là hắn cố chấp hay là đầu óc chậm tiêu hóa nên mớikhông hiểu được ý tứ của Thúy Ngân khi đó. Cô đã khẳng định chủ quyền, Lan Ngọc làcủa cô, kẻ khờ cũng có thể nhìn ra hai chị em họ ám muội như như vậy là điều bấtbình thường, muốn gì thì bước ra đây nói chuyện, đừng có ở phía sau mà giở tròtán tỉnh, nếu chuyện này để Thúy Ngân biết được chắn chắn sẽ cho người ngũ mã phanhthây hắn ra cho xem
Thúy Ngânđang cùng với Lan Ngọcxem ti vi, nhìn bảo bối nhỏ nằm ngủ trong lòng của mình thì không khỏi yêuthương. Thúy Ngâncũng nhớ vú Ninh, nhớ hương vị thứcăn của bà, mới có mấy ngày không có bà mà mọi chuyện lại trở nên tồi tệ hơn, Lan Ngọckhông quen khẩu vị của đầu bếp mới nên ăn không được nhiều, sắc mặt lại xanhxao, do khóc quá nhiều nên hiện tại trông vô cùng mệt mỏi thiếu sức sống, Thúy Ngânđau lòng ôm lấy bảo bối, sau này hai chị em cô phải tập thói quen cuộc sống màkhông có vú Ninh chăm sóc
Lan Ngọc ngủđược một chút lại thấy thần trí tỉnh táo hơn, con bé khẽ động đậy, lăn một cáitrên người của Thúy Ngân rồi duỗi tay duỗi chân như một con mèo lười, con béchẳng hề biết mình đang lấy chị gái làm nệm, lăn tới lăn lui, lăn tới khi gươngmặt úp vào hai khoản no đủ kia thì mới ngẩng mặt lên nhìn
" Chị.... "
Thúy Ngân miệngcắn hạt dẻ, tay cầm điều khiển chuyển kênh, không muốn nói tới điểm bất thường,Lan Ngọc vừamới ăn đậu hũ của cô a ~
" Dậy rồi hả ? Chị còn không biết em nằm ngủ trên người của chị ngon đến như vậy, tỉnhdậy còn tranh thủ ăn đậu hũ nữa "
Lan Ngọc đỏmặt
" Em không biết chị lấy mình làm nệm cho em mà "
" Được rồi, dậy nào... Đói bụng chưa, chị bảo đầu bếp hâm nóng thức ăn "
Lan Ngọc lắcđầu, lại dính chặt cứng vào người của chị gái, úp mặt xuống bụng của Thúy Ngân màủy khuất
" Em không thích đầu bếp mới, em muốn ăn đồ của vú Ninh "
Thúy Ngânthoáng nét buồn xoa đầu em gái
" Ngoan đi nào, sau này chúng ta phải tập làm quen với cuộc sống mà khôngcó vú Ninh thôi "
Lan Ngọcngoan ngoãn ngồi dậy, Thúy Ngân bảo đầu bếp hâm nóng thức ăn, dỗ dành mãi con bé mớiăn được vài miếng. Thúy Ngân đành phải đe dọa, nếu không ăn sẽ bị phạt, khi đó đừngcó trách tại sao không xuống giường được. Lan Ngọc bị dọa đến biểu hiện đau khổ, thái độ thay đổimong được khoan hồng, đành phải ăn bất kể thứ gì mà chị gái đút cho mặc dùtrong lòng chẳng thấy ngon miệng chút nào
Lúc này chuông điện thoại của Lan Ngọc vang lên
" Chị, em có điện thoại"
" Cứ tiếp tục ăn, chị đi lấy cho em "
Phải ăn mà không thấy ngon miệng, Lan Ngọc có chút buồn bực, khẽ liếc nhìn xuống cái bao tử,hôm nay ngươi chịu khổ lần sau ta sẽ mua bánh mì khao ngươi
Thúy Ngân đira phòng khách cầm điện thoại của Lan Ngọc lên, nhìn thấy màn hình hiện lên cái tên "Kim Chung Nhân " nên trong bụng liền sinh chán ghét, cố ý cầm lấy điện thoạingồi xuống bàn ăn đối diện với em gái rồi ấn nút nghe
" Xin chào ? "
" Flora, cậu có ổn không đấy ? Tại sao lâu như vậy vẫn chưa chịu đi học ?"
Mấy ngay nay Lan Ngọckhóa máy khiến cho cậu lo lắng không thôi, cũng may nhờ Thái Dân nói nhà của Lan Ngọc cótang nên cậu mới bớt suy nghĩ lung tung, chờ đợi mãi cuối cùng hôm nay cũng cóthể gọi được nên trong lòng kích động đến phấn khích không thôi, hoàn toànkhông biết đầu dây bên kia phát ra âm điệu bất thường
" Tôi không phải Flora "
" Không phải Flora ? " - Chung Nhân nhìn lại màn hình, rõ ràng là sốcủa Flora, làm sao sai được
" Tôi là Luna,... " - Thúy Ngân ngồiở bàn ăn đối diện Lan Ngọc, ưu nhã dùng chân cọ cọ lên đùi của em gái, hời hợtnói - " Em ấy không đi học là vì bận làm sủng vật "
Mặt Lan Ngọctái đi, thật muốn trực tiếp tìm cái lỗ chui vào. Kim Chung Nhân ~ tại sao cậu lạigọi vào ngay lúc này.
Kim Chung Nhân cho rằng mình nghe nhầm, lập tức hỏi lại
" A, là học tỷ.... Vừa nãy chị nói gì em nghe không rõ "
Thúy Ngân liếcmắt, nói chậm như vậy cũng nghe không rõ, là tai cậu có vấn đề hay là cố tìnhkhông hiểu ?
Lan Ngọc vừanhai cơm mà nước mắt cũng muốn rơi ra, liều mạng hướng về phía chị gái, nhưng Thúy Ngân nữvương làm bộ như không để ý, Lan Ngọc cảm thấy vô cùng áp lực, khẳng định là sau khinghe xong Chung Nhân sẽ hiểu lầm, Thúy Ngân là đang cố tình hay thực sự không biết chuyệntrong nhà không nên để người ngoài biết quá nhiều
" Cậu nghe cho rõ.... "
Thúy Ngân ngậpngừng, nhìn Lan Ngọc mặtmày đưa đám, cố ý khiêu khích nói
" Em ấy hiện tại đang là sủng vật, cần ở nhà an tĩnh tinh thần, không thểvội vã quay lại trường học "
" Hả ? "
Kim Chung Nhân hoảng hốt. Flora, cậu không xuất hiện thì thôi, làm sao lạitrong thời gian này trốn biệt tăm biệt tích, bây giờ lại còn làm sủng vật chongười khác ? Nhưng mà sủng vật của ai ? Chẳng lẽ là của Thúy Ngân ?Chung Nhân vẻ mặt đau khổ, trong lòng đang đấu tranh tư tưởng
Thúy Ngânkhông chịu được, đưa di động cho Lan Ngọc hung hăng đe dọa
" Cầm lấy đi, không được nói quá hai mươi phút "
Lan Ngọc nuốthết cơm, nhận lấy điện thoại, còn Thúy Ngân thì đi rót nước, tựa lưng vào bàn ăn đứng bên cạnhnghe ngóng bảo bối nói chuyện.
Lan Ngọc dodự lấy điện thoại, còn chưa nghĩ ra cách để giải thích với Kim Chung Nhân
" Chung Nhân... "
" Flora ? " - Chung Nhân nghe được giọng nói quen thuộc mà cậu ngàyđêm mong nhớ, mừng đến mức muốn rơi cả nước mắt
" Uh, có việc gì không ? "
Lan Ngọckhông được tự nhiên buông ra câu hỏi, nếu không có gì thì mau cúp máy đi, nếukhông Thúy Ngân sẽnổi giận đó a ~
" Nghe nói.... " - Kim Chung Nhân có chút đề phòng, tránh cho Lan Ngọc xấuhổ mà bỏ chạy, nhẹ nhàng hỏi - " Cậu cần an tĩnh tinh thần... "
Lan Ngọc vừanghe, lúng túng ho khan một cái
" Cũng không có gì... "
Cái gì mà không có gì, cái giọng điệu đó là đang ngại, xem ra ở nhà làm sủng vậtlà đúng, người vừa rồi đã nghe điện thoại là chị gái của cậu ấy. Hơn nữa lại cóuy quyền như vậy, nói một tiếng Lan Ngọc liền nghe theo, Kim Chung Nhân mạo hiểm tính mạng,cũng không dám nghĩ Thúy Ngân sẽ cho lăng trì mình, liền buột miệng hỏi thêm mộtcâu để thỏa mãn tính tò mò
" Cậu là đang làm sủng vật cho chị gái ? "
Lan Ngọc vộivã tìm lý do, gì mà sủng vật... Bất quá cũng là cưng chiều, là ai không cho conbé đi học, còn được ban kim bài miễn tử " nghỉ học - chị bao nuôi " kiamà, nhưng mà Thúy Ngânnói như vậy chẳng phải khó nghe quá rồi sao, người ngoài nghe được nhất định sẽnghĩ lung tung, con bé cắn môi dưới suy nghĩ, trong đầu đang mong Kim ChungNhân đừng đem chuyện này đi nói ra ngoài, khi đó con bé sẽ rất khó trở lại trườnghọc a ~
" Là chị ấy cưng chiều, mình tự xem như là sủng vật thôi "
Thúy Ngân mộtngụm nước thiếu chút nữa muốn phun ra ngoài, nhịn cười đến mức muốn nội thương,là do em tự nhận mình là sủng vật nha, giải thích như vậy có đứa trẻ ba tuổimay ra nó mới tin
Nhưng tiếc là Kim Chung Nhân lại tin
" Được rồi, Flora... Cậu được chị gái yêu thương như vậy, cũng nên xem làmay mắn đi "
Thúy Ngânhoàn toàn khinh bỉ nam nhân kia, bất quá đã được mục đích nên trong lòng cũngcó chút thoải mái, tinh thần thả lỏng, đi cất ly nước xong liền tiến lại gần bảobối hôn lên vành tai
" Mau kết thúc, bằng không chị mang em lên giường "
Lan Ngọcrùng mình, nhanh chóng lấy tay che đi điện thoại, vẻ mặt bất mãn nhìn Thúy Ngân vừabỏ đi vừa huýt sáo.
Đồ phúc hắc ~ đồ lưu manh !!
" Kim Chung Nhân, còn chuyện gì nữa thì cậu mau nói luôn đi "
" Chỉ là đã lâu không được nhìn thấy cậu nên có chút nhớ..." - ChungNhân nắm chặt thời cơ để bày tỏ tâm ý, nếu không chủ động gọi tới chắc chắn Lan Ngọc sẽcho là cậu vô tâm
" Chung Nhân, cậu nhớ tôi làm gì ? "
Lan Ngọc vừahỏi xong, Thúy Ngân hokhan một tiếng, Lan Ngọc nhíu mày hơi khó chịu, Kim Chung Nhân cũng quá nhátgan đi, nói lâu như vậy cũng chưa đi vào trọng điểm
Thúy Ngân ởngoài phòng khách, nhìn bảo bối hàn thuyên với kẻ địch lâu như vậy cũng chưa cókhuynh hướng dừng lại, hơn nữa đối phương lại là Kim Chung Nhân, trong lòng rấtkhông thoải mái, mới không gặp có một tuần, có gì mà nói nhiều như vậy ? Thúy Ngânnhìn Lan Ngọc, đạikhái cũng biết ngoan ngoãn, ăn hết phần cơm cô chuẩn bị, Thúy Ngânnghĩ nghĩ gì đó, phải nhanh chóng cắt đứt tâm niệm của Chung Nhân, nghĩ như vậynên cô đứng dậy đi tới gần Lan Ngọc, cố ý nói vào điện thoại, tàn nhẫn buông ra mộtcâu đầy ám muội
" Bảo bối nhỏ, giờ này đã đến lúc lên giường nghỉ ngơi, mau thay quần áo rồichờ chị sủng em "
Lan Ngọc muốnbịt loa điện thoại nhưng chính là không kịp, đầu dây bên kia Chung Nhân đã nghetừng chữ, tình huống gì đây ? Thay quần áo ? Để chị gái sủng ? Flora thực sự làsủng vật của chị gái, Chung nhân bên này lấy tay che miệng bất khả tư nghị, cậugần như choáng váng sốc không nên lời
" A, mình có việc nên cúp máy trước... "
Lan Ngọc tắtmáy, sau đó ném ra bàn, mồ hôi lạnh tuôn ra lại có chút khẩn trương.... Thúy Ngânkhông phải là đang đùa đấy chứ ?

[ Ngọc Ngân ] Falling Crazy In LoveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ