Thân phận

69 5 0
                                    


Thúy Ngân vàLan Ngọc ngồiở phòng khách chờ đợi, khung cảnh này giống hệt như cái lần Tống Mân Hạo sắp rađi, nhưng không khí ở đây khác hẳn với lúc đó, Thúy Ngân trong tâm niệm cũng có chút hỗn loạn, ông ấychưa thể chết được đâu, cô còn rất nhiều câu hỏi rất muốn hỏi ông ấy mà. Thúy Ngânlinh cảm như vậy, quả nhiên cô tiên đoán như thần, một lúc sau bác sĩ từ trongphòng ông ấy đi ra, sau đó chậm rãi bước xuống cầu thang


" Ông nhà đã ổn, lần sau tránh để ông ấy kích động như vậy, sẽ rất có hạicho tim mạch "
Kim Thái Ngân đứng bên cạnh caumày, ba của cô bị kích động? Chuyện này rõ ràng là có gì đó không đúng. Cô nhìn sang Huệ Lân rồi đến chịem nhà Tống. Thúy Ngân vàLan Ngọcđang trấn an bà Kim, Hiếu Ngân cũng có chút hoảng loạn, nhưng Kim Thái Ngân chính là không hiểu,vừa nãy trước khi ngất ba của cô có gọi một cái tên " Ngân " nhưng lúc đótình thế hỗn loạn, cô cứ một mực cho rằng là ông gọi mình và Hiếu Ngân, nhưng bây giờ nghĩlại hình như không phải, không phải là Thái Ngân hay Hiếu Ngân mà là cái gì Ngân Ngân ấy, Thái Ngân vắt óc suy nghĩ, là do nghe không rõ nên khôngthể biết được là ông ấy cho gọi ai, càng làm cho cô cảm thấy vô cùng khó hiểu
Bà Kim đang hoảng sợ, mặc dù đã được Thúy Ngân bảo rằng ông Kim nhất định sẽ không sao nhưngtrong lòng bà cứ cảm thấy khó chịu không dứt, trực giác của một người phụ nữ, mộtngười vợ đã làm cho bà ấy cứ mang một cảm giác bất an, cứ như đây sẽ lần cuốibà được nhìn thấy ông ấy vậy
" Lâu rồi ông ấy không bị vấn đề về tim mạch, hôm nay làm sao lại bị táiphát ? "
" Bác sĩ bảo ba bị kích động " - Thái Ngân hướng tới mẹ củamình nói
" Ba Kim bình thường đâudễ kích động như vậy " - Huệ Lân chơi với Thái Ngân từ nhỏ, hai nhà đềucó thâm giao, ngay cả bản thân cũng được ông Kim xem như con cái trong nhà, ítnhiều cũng hiểu được tính tình của ông ấy
" Trong bữa ăn có ai nói gì hay không ? "
Lúc này Thúy Ngân mớinhớ, ông ấy lên cơn đau tim sau khi vừa mới hỏi chuyện về gia đình của mình, Thúy Ngânlinh tính mách bảo nhất định ông ấy có biết chuyện của nhà họ Lê năm đó. Chỉ là hiệntại không tiện hỏi thêm, hơn nữa cô cũng không muốn để lộ cho họ biết vừa rồiông Kim chính là gọi tên thật của cô, Thái Ngân và Huệ Lân chỉ biết là cô tên là Luna Tống, ngoài ra khôngai biết được sự thật đằng sau đó
Mọi người đều đang nhìn nhau thì đột nhiên quản gia từ trong phòng ông Kim bướcra nói
" Cô Luna, ông chủ muốn gặpriêng cô "
" Tôi ? " - Thúy Ngân có chút ngạc nhiên, không nghĩ là sau khi tỉnh dậyngười đầu tiên ông ấy tìm là cô
" Chỉ một mình cô.... "
" Được, tôi lên ngay " - Thúy Ngân thấp giọng nói sau đó trấn an Lan Ngọc rồicùng với mọi người ở phòng khách li khai
Thúy Ngân đượcquản gia đưa vào một căn phòng ngủ khá lớn, ông Kim nằm trên giường thở từnghơi khó nhọc, chỉ vừa mới tỉnh dậy không lâu nên sức khỏe còn yếu, nhìn thấy Thúy Ngân đitới ông Kim mở bừng mắt lại ráng gượng dậy
" Ông chủ... Không nên quá sức "
" Bác trai, có chuyện gì cứ nằm nói, không cần ngồi dậy " - Thúy Ngân bướctới
" Quản gia, ông đi ra ngoài luôn đi, cứ để ta ở đây với cô ấy "
" Vâng, ông chủ "
Quản gia cúi người nhận lệnh rồi rút lui, cánh cửa vừa đóng lại ông Kim ngay lậptức xúc động nắm lấy tay của Thúy Ngân
" Thúy Ngân... Quả nhiên là con"
Thúy Ngânnghe ông Kim biết được tên thật của mình nên cau mày khó hiểu, nhưng cô vẫn chọncách che giấu
" Hình như có hiểu lầm gì đó, con là Luna thưa ông.... "
Không đợi cô nói hết câu, ông Kim liền lắc đầu khẳng định
" Không... Ta chắc chắn.. Con chính là Lê Huỳnh Thúy Ngân, năm đó nhà con xảy ra biến cố... Sau đó con mấttích... Trùng hợp sau một năm Thái Ngân sinh ra.... Làm sao lại có chuyện này được"
Thúy Ngân dodự ít lâu sau đó thấp giọng dò hỏi
" Ông Kim, ông biết gì về chuyện của nhà con năm đó sao ? "
" Ta..... Ta không rõ, nhưng ông Lê là bạn của ta, ta chỉ biết con bị mất tích, rấtlâu ta đã cho người truy tìm tung tích nhưng không thấy... Bây giờ lại độtnhiên xuất hiện trước mặt khiến ta không thể nào tin nổi "
Thúy Ngânkhông trả lời, cô đảo mắt quan sát, vừa rồi khi cô hỏi đến đúng là ông Kim cóthay đổi sắc mặt, hình như ông ấy còn bí mật gì đó mà muốn giấu cô. Hiện tạicũng không tiện để truy hỏi thêm, nhưng thân phận của cô đã bị lộ, Thúy Ngânđang có chút lo sợ, không biết người đàn ông này là bạn hay thù... Nhưng tốt nhấtlà đề phòng vẫn hơn.
" Con may mắn được một người họ Tống cứu mạng, sau đó định cư ở Mỹ, chỉ mớiquay về nước thời gian gần đây "
" Thảo nào lúc Thái Ngân giới thiệu con họ Tống ta cứ nghĩ mình nhầm lẫn...."
Kim Đông Hiền im lặng một lúc, cốt ý chính là để ngắm nhìn thật kĩ nữ nhân trướcmặt. Không ngờ sau bao nhiêu năm truy tìm tung tích nhưng kết quả mà ông nhậnđược chỉ là một con số không. Tưởng chừng như mình phải bỏ cuộc, nào ngờ chờ đượcđến ngày hôm nay cuối cùng cũng có thể nhìn thấy được nữ nhân của nhà họ An,không những xinh đẹp mà còn tài giỏi hơn người, lãnh đạo cả một tập đoàn lừng lẫytrên thế giới, thật không thể xem thường
" Chuyện cũ con đã bỏ qua một bên, mong ông Kim đừng gọi con bằng cái tên Lê Huỳnh Thúy Ngân nữa " - Thúy Ngân nhắcnhở, tốt nhất là cứ giấu nhẹm đi
" Ta hiểu.... Nhưng còn nữ nhân đi cùng con... Nó là... "
" Nó là em gái ruột của con, năm đó nó sinh ra đúng ngay ngày gia đình bịthảm sát, cho nên về chuyện này nó không biết gì cả "
" Em gái ruột ? Sao ta chỉ nghe Lê Nguyên chỉ có một đứa con gái là con kia mà" - Ông Kim lại thêm một phen kinh ngạc
" Ba và mẹ con bị ám sát ngaytrên đường từ bệnh viện về, cho nên bẵng đi một thời gian con với nó bị thất lạcnhau, sau này mới đoàn tụ "
" Ra là vậy ~ " - Ông Kim gật đầu như hiểu ra
Hai người trò chuyện rất lâu, không để ý những người khác trong nhà đang vôcùng sốt ruột, Kim Thái Ngân cuối cùng cũng không nhịn được nên cùng với bà Kimtìm đến phòng, vừa gõ cửa xong lại nghe được một chút cuộc nói chuyện của ôngKim và Thúy Ngântruyền ra sau cánh cửa. May mắn là Thái Ngân đã đến trễ nên không nghe được đoạn ông Kim gọiThúy Ngân, bằngkhông nhất định chuyện này càng đào sâu sẽ càng sinh ra nhiều hiềm nghi
" Ba... Ba vừa mới tỉnh dậy,không nên quá lao lực "
Thái Ngân có chút bất mãn, vừamới tỉnh dậy lại đi tìm nữ nhân này nói chuyện, cô không rõ hai người họ nóicái gì nhưng hình như ba của cô có vẻ rất xem trọng Thúy Ngân.
" Ngân.... Sau này chúng talà người một nhà, con nhất định phải chiếu cố hai chị em họ "
Thúy Ngân ngạcnhiên nhìn Kim Đông Hiền, gì mà chiếu cố ? Tôi đã nhận lời làm con nuôi ông hồinào mà lại xem nhau như người nhà ? Nhưng hiện tại nghĩ đến thân phận của mình,vừa hay Thái Ngân và bà Kim cũng có mặtnên Thúy Ngâncũng đành đóng kịch theo
" Không cần nói quá như vậy bác trai "
" Thi thoảng cứ đến nhà chơi, cho dù có Thái Ngân hay không ta cũng rấthoan nghênh hai đứa "
" Nhất định "
" Luna, nếu không còn gì nữacô có thể để cho ba tôi nghỉ ngơi không ? " - Thái Ngân nhắc khéo
" Vậy tôi đưa Flora về,... Bác trai, bác gái... Lần sau có dịp con sẽ đếnchơi lâu hơn "
Thúy Ngânnói rồi nhanh chóng rút lui, cô xuống nhà lại thấy Lan Ngọcđang trò chuyện với Hiếu Ngân rất vui vẻ. Huệ Lân không để tâm lắm tới hai đứa trẻkia, nhìn thấy Thúy Ngân đi xuống cậu liền đứng chắn ra trước mặt tốt bụng hỏithăm
" Ba Kim sao rồi ? "
" Cậu có thể lên thăm ông ấy mà " - Thúy Ngân lườm hắn, hỏi một câu quá dư thừa đi
Nhưng cái chính là Huệ Lân không lo lắng cho Kim Đông Hiền, người mà cậu lo lắngchính là Thúy Ngân,không biết ba Kim gọi cô lên đónói chuyện gì mà lâu như vậy, hai người chỉ mới là quen biết, nhìn qua lại cứtưởng là chỗ thâm giao, Huệ Lân lúc nãy cũng nghe thoáng qua ông Kim gọi tên củaai đó, cũng là Ngân, nhưng mà cậu cứ cho là mình nghe nhầm vì ba Kim có tận hai đứacon gái đều tên Ngân.... Chỉ là không biết ông ấy gọi đứa nào
Năm Hiếu Ngân sinh ra, ông Kim cứmột mực đòi đặt tên con bé là Ngân, mẹ Kim ban đầu phản đối vì đã có đứa con gái lớntên Ngân rồi, nhưng ông Kim cứkhăng khăng giữ vững lập trường, ông ấy chỉ thích cái tên Ngân, Huệ Lân cũng khôngrõ là vì sao
" Tôi và Flora về nghỉ ngơi, cáo từ.... " - Thúy Ngân lạnhlùng xoay người đi, không để ý sắc mặt của Huệ Lân đang tối đen
" Tôi đưa hai người về "
" Không cần... Chúng tôi có xe "
Huệ Lân biết mình cưỡng cầu không được nên đành tiếc nuối nhìn Hiếu Ngân thay chị gái và ba mẹtiễn khách quý về. Lan Ngọc cũng rất mến Hiếu Ngân, tính ra chỉ cách nhau có một tuổi, nhanh chóngthân thiết cũng không có gì lạ. Thúy Ngân đưa Lan Ngọc lên xe rồi cùng nhau rời khỏi nhà họ Kim
Ngồi trên xe, Lan Ngọclén liếc nhìn có trông thấy sắc mặt của chị gái không được tốt lắm, con bé cũngrất muốn biết ông Kim là đã nói cái gì với Thúy Ngân, tại sao vừa rời khỏi phòng Thúy Ngân lạitìm cớ thoái lui nhanh như vậy. Nhưng mà chuyện của họ mình có biết cũng khôngcó giúp ích được gì cho nên Lan Ngọc đành thu lại tầm mắt hướng tới ánh đèn đường màsầu não, bữa cơm đáng lẽ rất vui vẻ, tự nhiên lại xảy ra chuyện
Thúy Ngântâm trạng cũng không tốt, nhưng cái trước mắt chính là không nên qua lại quánhiều với nhà họ Kim, cô không thể tin tưởng được ai, càng không tin có ngườimuốn giao lưu với nhà họ Lê, có khi họ là đang truy tìm tung tích của hai chị emcô thật, nếu như họ không cho nhà họ Lê một con đường sống thì thiết nghĩ Thúy Ngân côcũng không cần nương tay làm gì. Nhưng cái mà cô lo nghĩ nhiều nhất, chính làsuy nghĩ của Kim Đông Hiền, lão ta biết được bao nhiêu chuyện ? Ông ấy còn biếttên thật của cô là Lê Huỳnh Thúy Ngân Ngân, nếu đã biết tên thật của cô nhất định là cóthân thiết với ba và mẹ, chuyện này rất khó nói, nhất định phải nhờVương Gia Nhĩ điều tra
Thúy Ngânnhìn qua bảo bối thấy con bé có chút khó chịu ở sắc mặt, vừa rồi nhìn mình bằngánh mắt đó có lẽ là đang tò mò, nhưng cô cũng sợ nếu chuyện này bị lộ ra có khibảo bối cũng bị liên lụy theo, nhưng nghĩ lại Lan Ngọc cũng là thành viên của nhà họ Lê, con bé xứng đáng đượcbiết những chuyện liên quan đến mình. Hơn nữa cô cũng biết tính của Lan Ngọc,đã tò mò chuyện gì thì nhất định phải được giải thích và kiểm chứng, bằng khôngsẽ mang bộ mặt ấm ức đó mà đi dọa người
" Bảo bối, em đang rất muốn hỏi ông Kim đã nói gì với chị có đúng như vậy không? "
Lan Ngọcnhìn sang chị gái, cứ như là đi guốc trong bụng của nó vậy a ~
" Phải đó, hai người trò chuyện lâu như vậy, chị Kim không sốt ruột thì emcũng chính là đang thắc mắc "
Thúy Ngân thởdài
" Ông ấy biết chúng ta là người nhà họ Lê "
Lan Ngọc kinhngạc
" Làm sao có thể ? "
" Chị cũng không rõ, cókhi đúng như ông ấy nói... Ông ấy là bằng hữu của ba và mẹ "
" Chị tin ông ta ? "- Lan Ngọccũng hiểu, ngoại trừ chị gái và dượng Tống ra, trên đời này không có ai là đángtin cậy
" Không hẳn, chị cũng đang rất khó hiểu.... " - Thúy Ngânnhíu mày
" Vậy về chuyện hợp đồng ? "
" Có khi vẫn hợp tác nhưng em cũng nên đề phòng, không nên quá thân thiếtvới họ, đặc biệt nếu họ hỏi gì cứ bảo là không biết là được, chuyện tình cảm củachúng ta cũng không được nói "
" Em biết rồi ~ "
Thúy Ngân cóchút yên tâm sau đó buông một tay trên vô-lăng nắm lấy tay của Lan Ngọc. Sắptới chắc sẽ không có gì ?

[ Ngọc Ngân ] Falling Crazy In LoveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ