Two steps from hell

149 11 0
                                    




" Cái gì ? Dính líu đến hắc bang ? " - Thúy Ngân sau khi nghe Rose kể lại cũng vô cùng kinh ngạc
" Phải, người của tôi điều tra được có người trông thấy Flora đi với một namnhân, hai người họ bị truy sát, đã bỏ chạy khỏi thành phố rồi "
" Truy sát ? Con mẹ nó... " - Thúy Ngân chửi rủa
" Chủ tịch, cô bình tĩnh nghe tôi nói, có thể Flora vô tình bị kẹt với namnhân kia, nghe nói hắn ta vừa mới triệt tiêu một bang phái, thương thế rất nặng,còn mang Flora theo e rằng..... "
Rầm !!
Thúy Ngân tứcgiận lật tung cái bàn làm việc lên sau đó hét lớn
" Tập trung toàn bộ lực lượng, truy tìm tung tích thằng khốn đấy, cho phépmang vũ khí theo, người nào gây nguy hiểm cho Flora nhất định giết không tha"
" Tất cả đã sẵn sàng, chỉ cần đợi lệnh của chủ tịch "
Suất Trí và Hiếu Trân cũng lo lắng cho Lan Ngọc nên cũng yêu cầu được tham gia
" Chúng tôi cũng hỗ trợ, tôi và Hiếu Trân sẽ đi xem thử các khu vực gầnnơi Mẫn Cơ sống, ở đó có rất nhiều bãi đất trống, có khi Flora chạy đến đó cũngnên "
" Được, thường xuyên giữ liên lạc" - Thúy Ngân ném cho Suất Trí một khẩu súng sau đó bắt đầuhành động
" Gia Nhĩ, đánh dấu các khu vực ngoại ô mà Rose lưu ý, thăm dò tin tứctoàn bộ những thông tin liên quan đến các băng đảng, còn nữa... Cho người lọcthông tin trên mạng, bất kể là facebook, twitter hay là instagram... Youtube...Bất kể nơi nào có ghi lại vụ việc hoặc nhắc đến nó phải lưu lại hết "
Thúy Ngânthay một áo thun trắng cùng với quần jean, khoác thêm cái áo da màu đen bênngoài, vắt một khẩu súng vào bên hông sau đó cùng Rose ra xe
" Rose, cô đi với tôi ~ "
" Chủ tịch, để tôi cắt người thăm chừng tin tức ở trong thành phố "
" Nhanh lên, nếu để đến sáng tôi chỉ sợ Flora sẽ không cầm cự nổi "
Thúy Ngâncùng với Rose lao vun vút con Bugatti Veyron 300 trên đường, Thúy Ngânđang rất sốt ruột nên đôi khi vượt luôn cả đèn đỏ, mấy lần xoay tay lái suýtchút nữa đã gây tai nạn, ngược lại Rose cảm thấy khó hiểu, câu hỏi duy nhất màcô quan tâm đó chính là làm thế nào mà Flora lại có thể quen biết được Ngô ThếHuân ?
Hứa Suất Trí và An Hiếu Trân cũng đang ráo riết tìm con bé, Suất Trí có tìm đếnnhà của Thôi Mẫn Cơ nhưng lại không có dấu hiệu Flora đã ghé qua đây. Trong đầucũng đang loạn, rốt cuộc là ở đâu mới được ?
Thúy Ngân chạytrên đường cao tốc hướng ra ngoại thành, thỉnh thoảng trông thấy Rose trầm mặcnên cũng tò mò, có khi cô ta phát hiện ra điều gì đó rồi chăng ?
" Rose, cô làm sao vậy ? "
" Chủ tịch, tôi đang suy đoán vị trí của Flora, có thể đúng hoặc có thểsai, tôi vẫn không chắc lắm "
" Cô cứ nói thử "
Dựa vào hiệu quả của cái cách Rose làm việc, Thúy Ngân ngay giờ phút này đã hoàn toàn tin tưởng tuyệtđối, cô ấy cũng là người đầu tiên tìm ra manh mối về Lan Ngọc,ngày đó quyết định thu nạp Rose về quả nhiên là một quyết định vô cùng đúng đắn
" Nam nhân đi cùng với Flora là Ngô Thế Huân, chủ tịch đã nghe qua bao giờchưa ? "
" Chưa, hắn là ai ? "
" Bọn buôn tin tức nói rằng hắn chỉ mới lập băng đảng gần đây, thế lực rấtyếu nhưng hiện tại lại xuất hiện một chuyện động trời, đó chính là hắn đã triệttiêu một phe phái buôn thuốc phiện nổi tiếng, Ngô Thế Huân đã giết chết KimVĩnh Dân "
Kim Vĩnh Dân
Đương nhiên cái tên này Thúy Ngân có biết, lúc trước vụ án của Thân Đông Hy Thúy Ngânchính là đã thông qua người này mà giao dịch một lượng lớn ma túy dạng bột, kếtquả là mượn tay pháp luật giết chết Thân Đông Hy. Tới ngày hôm nay thực khôngdám tin hắn đã bị giết chết bởi một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch
Thế sự thay đổi, vạn vật xoay chiều, không thể lường trước được bất cứ chuyệngì, Thúy Ngânthoáng chốc tối xầm mặt mũi, còn đang lo lắng cho cái mạng nhỏ của bảo bối sẽ gặpnguy hiểm, Thúy Ngân nửalo nửa bất an, chỉ cầu mong bảo bối nhỏ đủ thông minh và bản lĩnh để có thể cầmcự cho tới khi cô tới cứu
" Băng đảng của Kim Vĩnh Dân đóng ở khu vực ngoại ô là chủ yếu, nơi hắntàng trữ ma túy chính là khu vực khai thác đá, nếu như Flora và Ngô Thế Huân bịbọn chúng bắt đi nhất định sẽ bị mang tới đó "
" Chúng ta tới đó thử "
" Khu vực đó rất hẻo lánh, xung quanh đều là đá núi thô sơ, chủ tịch nên cẩnthận "
Thúy Ngânkhông trả lời, tay xoay cần gạt lên số sau đó đạp ga phóng đi
Bình thường từ thành phố đến đó nhanh nhất cũng phải ba tiếng, đằng này do Thúy Ngânphóng đi với tộc độ bàn thờ nên rất nhanh chỉ cần hai tiếng đã đến nơi. Thúy Ngân dừngxe lại ở cánh cổng, sau đó tắt đèn xe để tránh bị phát hiện, cô rút điện thoạira gọi cho Gia Nhĩ
" Tôi hiện tại đang ở khu vực khai thác đá, anh mau cử người đến và báocho Hứa Suất Trí biết, bảo họ đến đây càng sớm càng tốt "
Mặc dù đã có mang vũ khí hỗ trợ, nhưng đông người vẫn hơn là phòng không, chưakể qua lời nói của Rose nơi này là nơi đóng quân của băng phái Kim Vĩnh Dân, nếulỡ bị phát hiện có người đột nhập ít nhiều cũng phải có ẩu đả xảy ra
" Chúng ta có nên chờ họ không ? " - Rose rút súng, kéo chốt an toànkiểm tra băng đạn
" Đi vào trong xem thử, có khi tìm thấy được Flora rồi lặng lẽ rút lui, hạnchế thương tổn càng nhiều càng tốt, chúng ta không gây sự với họ, chỉ cần cứungười "
Thúy Ngâncũng kiểm tra lại súng, sau đó ném cho Rose một cây đèn pin.... Cuối cùng cảhai quyết định đi vào trong...
Nơi này đúng là khu vực khai thác đá, nhưng đó chỉ là ngụy trang bề ngoài, côngviệc chính của băng phái Kim Vĩnh Dân chính là điều chế và vận chuyển ma túy
Từ cổng đi vào một đoạn, Thúy Ngân trông thấy có dấu chân pha lẫn với máu, đoán chừngđây chính là máu của người đi cùng Lan Ngọc Ngô Thế Huân, hoặc cũng có thể đây là máu của Lan Ngọcthì sao, Thúy Ngâncùng với Rose ngồi xuống kiểm tra, Rose rọi đèn hướng theo dấu giày đó, nó dẫnthẳng vào trong
" Chủ tịch, có khi nào máu này là của.... " - Rose ngập ngừng
" Không phải của Flora "
" Sao chủ tịch biết ? " - Rose ngạc nhiên
" Dấu giày này là của nam, hơn nữa chỉ có dấu giày của một người, nếuFlora đi cùng phải có dấu giày của nó chứ, máu chảy nhiều như vậy chắc chắnkhông phải là Flora, nó không có sức để đi xa đến như thế đâu, cho nên ngườinày chắc chắn là Ngô Thế Huân "
Rose có chút kinh ngạc, Thúy Ngân ngoại trừ là thiên tài kinh doanh mà còn rất có tố chấtcủa một chuyên viên điều tra hiện trường a ~ Rose trong lòng đánh giá thầm ngưỡngmộ, thật không thể xem thường
Nhận thấy điểm bất thường trên gương mặt của Rose, Thúy Ngân chỉmỉm cười
" Tôi hiểu em gái tôi, nó như thế nào tôi đều nắm rõ, có biết được là nóhay không tôi đều có dấu hiệu để xác định "
Hai người lần theo vết máu xem thử nó dẫn đến đâu, kết quả lại phát hiện rangôi nhà hoang, Thúy Ngân nhẹ nhàng kéo miếng sắt ra sau đó cùng với Rose bướcvào.
" Chủ tịch, ở góc tường bên kia có một vũng máu "
Thúy Ngân ngồixuống lấy ngón tay chạm vào, máu vẫn chưa khô, chỉ đọng lại thành một mảng lớn,Thúy Ngânsuy đoán, không chừng họ mới rời đi không lâu, cũng may trời là đang tối nênkhông ai phát hiện ra dấu máu, nếu nói như vậy chắc chắn Lan Ngọc vàNgô Thế Huân còn sống, chỉ là họ đang ở quanh quẩn khu vực này mà thôi
Rose lùi lại để xem xét xung quanh, vô tình chân đá phải một vật gì đó cứng cáp
Cạch !!
Rose nhìn xuống liền thấy một cái di động bị vỡ nát màn hình
" Chủ tịch, xem này.... "
Thúy Ngântrông thấy cái điện thoại liền biến sắc, cái đó... Là của Lan Ngọc mà
" Điện thoại của Flora, thảo nào gọi nó không được cũng không thể định vị,ra là điện thoại bị hỏng "
" Như vậy chúng ta có thể chắc chắc mình đã tìm đúng vị trí của Flora rồi"
Thúy Ngânrút điện thoại nhanh chóng liên lạc với Vương Gia Nhĩ
" Gia Nhĩ, mau tập trung tất cả đến khu vực khai thác đá, đã xác định được Flora rồi "
Gia Nhĩ đang dẫn đầu một đoàn xe màu đen cùng với xe của Hứa Suất Trí
" Chủ tịch, chúng tôi đang trên đường tới "
" Tốt lắm "
Thúy Ngânnhìn đồng hồ
3:00 AM
6g sáng mặt trời sẽ lên, như vậy các dấu vết sẽ bị phát hiện, từ đây đến khoảngthời gian đó cô có ba tiếng để tìm ra bảo bối nhỏ, bằng không để đến sáng nhấtđịnh sẽ bị phát hiện
Thúy Ngân vàRose rời đi, cả hai tách nhau ra để thuận lợi cho việc tìm kiếm, khu vực này rấtrộng, nếu không cẩn thận sẽ mất mạng như chơi. Thúy Ngân đi ngược về hướng con đường mòn nơi có dấu châncủa Ngô Thế Huân sau đó tiếp tục đi sâu vào trong. Leo lên một gò đất nhô cao, Thúy Ngânnhìn xuống lại kinh ngạc khi trông thấy một xưởng điều chế ma túy đang âm thầmhoạt động, cô bước lùi vài bước vô tình đạp lên nhánh cây khô
Rắc ~
" Ai ? "
Vụt !!
Thúy Ngânnín thở phóng nhanh xuống bãi cỏ gần đó, đám lính canh nghe động liền di chuyểnra khỏi vành đai cố thủ để đi đến khu vực phát ra tiếng động
Không xong rồi !!
Bọn chúng gồm năm tên, ai cũng được trang bị vũ khí rất kĩ, hơn nữa lại là súngAK47, nếu bây giờ làm kinh động chắc chắn Thúy Ngân sẽ bị yếu thế hơn, súng của cô là súng lục, vềtốc độ bắn là không thể địch lại
Chỉ còn chờ bọn chúng rời đi và đợi Gia Nhĩ đến ứng cứu.
" Mau tăng cường thêm người, đêm nay có một lô hàng lớn, không thể lơ là"
Thúy Ngânsuy nghĩ làm sao thoát khỏi chỗ này bây giờ ? Thúy Ngân từ từ bò lui về, càng lúc càng ẩn mình vào đámcỏ, cũng may trời tối nên bọn chúng không dò xét kĩ nên cô có thể dễ dàng lẩntrốn.
Đoàng ~
Một tiếng súng vang lên, đám người đang canh chừng khu vực của Thúy Ngân độtngột bỏ chạy
" Có kẻ đột nhập "
Tiếp đó là chiếc còi báo động vang lên ầm ĩ, tiếng bước chân càng lúc càng dồndập, Thúy Ngânnghiến răng nghiến lợi thầm mắng, Rose... Sao cô manh động vậy ?
Bọn chúng vừa đi khỏi, Thúy Ngân nhảy ra khỏi đám cỏ vụt chạy mất, cũng may trời sinhban cho cô bản tính linh hoạt như miêu nên mới có thể dễ dàng chạy thoát
Nhưng có một điều Thúy Ngân không biết đó chính là người gây ra báo động là Lan Ngọc chứkhông phải là Rose
Ngô Thế Huân bị mất nước nên càng lúc càng bất tỉnh, Lan Ngọc chỉđịnh ra ngoài để đi tìm nguồn nước sạch, nào ngờ trong bóng tối đã va trúng vàomột tên lính canh đang hút thuốc, hắn quay lưng lại ở vị trí gần cái hang nênkhi Lan Ngọc rờikhỏi nơi đó đã không để ý mà gặp phải hắn, Lan Ngọc hoảng loạn bỏ chạy liền bị hắn giơ súng lên bắn,hụt một viên, Lan Ngọc cóthể thoát nhưng lại làm kinh động đến tổ chức
" Mau bắt lấy nó ~ có kẻ đột nhập " - đám người kia thi nhau đuổi bắtmột cô gái chân yếu tay mềm, thật quá đáng
Chết chưa ~ thật là bất cẩn mà !!
Rose cũng nghe tiếng súng, giật mình cả kinh nhìn về phía sau, cô đang đi kháxa khỏi vị trí ngôi nhà hoang, nhưng ở đây là đồng trống, xung quanh chỉ có núiđá, phát ra tiếng súng chính là bị dội ngược lại nên cho dù ở xa cũng nghe thấyrất rõ
Rose cũng tưởng Thúy Ngân là người nổ súng nên lập tức quay về, vừa đúng lúcbên ngoài cổng bọn người của Gia Nhĩ đã đến, từ ngoài cổng đã thấy xe của Thúy Ngânđang đậu sẵn, bên trong còn vang tiếng còi báo động rất lớn, đoán chừng có chuyệnkhông hay Gia Nhĩ đành hạ lệnh
" Hạn chế sát thương, quan trọng sự an toàn của chủ tịch và nhị tiểu thư,ngoài ra nhìn thấy ai khả nghi mà có vũ khí đều được phép bắn bỏ "
Vương Gia Nhĩ chơi lớn rồi ~ cậu cũng muốn triệt tiêu tận gốc tổ chức này haysao vậy ?
Nhóm người ứng cứu lập tức tản ra, Gia Nhĩ dẫn đầu một nhóm tầm 5, 6 người cùngvới Hứa Suất Trí và An Hiếu Trân tiến thẳng vào trong
Thúy Ngân chạyvề ngôi nhà hoang, vừa hay đụng trúng Rose
" Rose ? "
" Chủ tịch ? "
" Người bắn phát đạn đó không phải là cô ? " - Thúy Ngân ngạcnhiên
" Tôi đang ở khá xa, nghe tiếng súng nên vội quay về, không nghĩ chủ tịchsẽ manh động như vậy " - Rose cũng ngạc nhiên không kém
" Không phải tôi, cũng không phải cô... Vậy thì phát súng đó... "
Thúy Ngân ngậpngừng ít lâu, Rose dường như cũng đoán ra nên trùng hợp cùng gọi tên một ngườivới Thúy Ngân
" FLORA "
Lan Ngọcđang điên cuồng bỏ chạy, nhìn về phía sau trông thấy ánh đèn pin thật hỗn loạn,Lan Ngọc bịđuối sức, không có thức ăn cũng không có nước uống, tốc độ vận động liền bị chậmđi hẳn. Một tên trong đám người đó giương súng lên
Đoàng ~~
Gần trúng ngay chân của Lan Ngọc, con bé mất đà liền ngã xuống đất, cổ chân đau buốtmà không thể chạy nữa, ánh đèn pin càng lúc càng gần, Lan Ngọc hoảngloạn bò người đi, đầu gối vì ma sát với sỏi đá mà bắt đầu rướm máu, bọn chúngkhông nghe tiếng bước chân nữa đoán chừng phát đạn vừa nãy đã trúng được con mồinên lập tức tản ra đi tìm
Một vài tên trong nhóm đã phát hiện ra Lan Ngọc
" Nó ở đây ~ "
Lan Ngọc háhốc mồm kinh ngạc nhìn ánh đèn pin cùng với mũi súng đang chĩa vào mình, tênlính canh định bóp cò... Lan Ngọc hoảng hốt nhắm mắt
"Á....
ĐOÀNG ~
Lan Ngọc mởmắt ra lại thấy tên đó ngã rạp xuống đất
" FLORA ~ "
Giọng nói này rất quen
" Chị Rose... "
Cũng may Rose đã đến kịp lúc
Rose ôm lấy Lan Ngọcsau đó đỡ con bé dậy
" Em không sao chứ ? "
Lan Ngọcnhìn thấy người quen lập tức dính chặt lấy Rose
" Mau chạy đi "
Rose nhìn thấy thêm ba tên nữa đang chạy đến, cô giương súng lên và bắt đầu bópcò...
Cuộc chiến đã chính thức nổ ra
" Chị Rose, cẩn thận.. "
" Mau chạy đi, chị gái em đang tìm em đấy "
" Chị gái em ? "
Thúy Ngân ? Thúy Ngâncũng đang ở đây ?
" Chạy mau "
Rose xoay người nắm lấy tay của Lan Ngọc lôi kéo con bé chạy theo mình, bọn chúng bắt đầucắt cử thêm người, một mình cô không thể nào địch lại nổi, lo cho sự an toàn củaLan Ngọc làtrên hết, chỉ có một khẩu súng, nếu còn cố gắng cương với bọn chúng nhất địnhlà mất mạng
Cả hai đều tháo chạy, rất nhanh gần như sắp bị bao vây, lúc đó đèn ở các khu vựclân cận đều được bọn chúng bật lên, nhìn rất rõ vị trí xung quanh, một tên ởphía sau giương súng lên nhắm đến Lan Ngọc sau đó bóp cò
Đoàng ~
Đúng lúc Thúy Ngâncũng đang từ hướng đó chạy tới, nhìn thấy bảo bối nhỏ đang bị truy đuổi cùng vớiRose, trong lòng đau như cắt vội vội vàng vàng chạy nhanh tới, súng đã lênnòng, chỉ cần ai đó cản phá nhất định cô sẽ giết không tha
Nhìn thấy tên lính ở phía sau bóp cò, Thúy Ngân dùng hết công suất lao đến ôm lấy Lan Ngọc vậtra đất, đạn sượt đi một chút cắt ngang bả vai của Thúy Ngân
Thật nguy hiểm !! Chậm hơn đạn một chút nữa là bảo bối mất mạng rồi
Lan Ngọchoa mắt chóng mặt, sức cùng lực kiệt, đột nhiên cảm thụ được một hơi ấm truyềnđến, hơi thở và mùi hương vô cùng quen thuộc, Lan Ngọc ngước mặt lên nhìn liền thấy gương mặt mà mìnhngày đêm mong nhớ
" Chị, cuối cùng chị cũng đã tới "
Thúy Ngânkhông để ý đến bả vai, chỉ lo cho bảo bối
" Em có bị trúng đạn không ? "
Lan Ngọcchưa kịp lấy lại tinh thần, Rose hét lớn
" Chủ tịch, chúng ta bị bao vây rồi "
" Đáng ghét ~ "
Thúy Ngân đứngdậy kéo tay ôm Lan Ngọc vào lòng mình, sau đó cô cùng với Rose đối lưng vớinhau giương súng về phía bọn chúng, nhưng rất tiếc cả ba đã bị bao vây
Đoàng ~
Đoàng ~
Tiếng súng lại vang lên, lần này những tên bao vây ba người lại ngã ra đất, Thúy Ngânnhìn về phía tay trái liền thấy Gia Nhĩ và Hứa Suất Trí chạy đến
" Rút lui... " - Thúy Ngân hạ lệnh, có người ứng cứu rồi, phải chạy thậtnhanh
" Luna... "
" Chủ tịch, mau đi thôi "
" Giết hết bọn chúng "
Thúy Ngân nắmtay Lan Ngọctháo chạy, hai bên nã súng liên tục, đám người của Rose đứng chắn ra che chởcho hai người họ nên đã bị trúng đạn, bên này Gia Nhĩ và người của Tống thịcũng không phải dạng vừa, cũng đã giết được hơn hai mươi tên, thoáng chốc cảkhu vực đó liền trở thành một bãi chiến trường đẫm máu
Thúy Ngânkéo Lan Ngọc ẩnnấp sau một tảng đá lớn, Lan Ngọc hoảng sợ bịt tai lại ôm chặt cứng chị gái, nước mắtgiàn giụa khóc lớn
" Chị, em thật sợ "
Kì lạ ~ lúc vào sinh ra tử với Ngô Thế Huân tại sao không thấy cô khóc ? Lúc đótrông Lan Ngọc mạnhmẽ đến lạ thường, lần này chỉ vì sự xuất hiện của Thúy Ngân màlại mau nước mắt thế kia, đích thị là làm nũng với chị gái, giờ phút nào rồi Thúy Ngâncũng sốt ruột em gái nên vội hạ lệnh Gia Nhĩ dọn dẹp sạch sẽ nhất định phảithoát khỏi chỗ này
5:00 AM
Còn một tiếng nữa để rút lui ~ hai bên đang đấu trí và súng vô cùng căng thẳng,cố lên Vương Gia Nhĩ
" Chủ tịch, tôi và cậu Vương sẽ mở đường, cô với nhị tiểu thư mau rút lui"
Thúy Ngân vừađịnh đứng dậy, cậu thanh niên trước mặt liền bị trúng đạn. Thúy Ngân tứcgiận bắn trả, nếu không mở đường.. Với số lượng vũ khí hiện tại chắc chắn khôngthể chống đỡ được lâu
Cạch ~
" Chết tiệt "
Súng của Thúy Ngân đãhết đạn, đúng lúc Hứa Suất Trí và An Hiếu Trân chạy đến
" Luna, tôi ở lại cầm chânbọn chúng, tiểu An sẽ hỗ trợ cô đưa Flora ra ngoài "
" Chúng ta đi " - Thúy Ngân nói xong liền cùng với với An Hiếu Trân kéo bảobối nhỏ đi
An Hiếu Trân dẫn hai người họ men theo đường mà họ đã vào đây, Suất Trí vừa lùivừa bắn, cốt ý câu nệ thời gian cho họ chạy thoát. Một tên khác từ trên caotrông thấy ba người phụ nữ đang tháo chạy, hắn chuyển hướng nòng súng
Đoàng !
" Cẩn thận "
Hứa Suất Trí lao đến chỉ kịp đẩy An Hiếu Trân tránh ra, đường đạn đi rất chínhxác... Một phát ghim vào vai Suất Trí một vết thương vô cùng lớn, máu bắn ra khắpnơi dính lên quần áo của Hiếu Trân
" Suất Trí..." - Hiếu Trân ôm lấy Hứa Suất Trí mà gào khóc
" Mau chạy đi " - Suất Trí ôm một bên bả vai sau đó đẩy An Hiếu Trâncùng rời đi với Thúy Ngân và Lan Ngọc
" Rút lui "
Gia Nhĩ giương súng lên bắn chỉ thiên như hạ lệnh, đám người của Tống thị dần dầnlui về
Thúy Ngânmang Lan Ngọc raxe, An Hiếu Trân cũng lái xe đưa Hứa Suất Trí đến bệnh viện, ngoài ra Vương GiaNhĩ chỉ bị xây xát nhẹ, Thúy Ngân truyền lệnh đem tất cả những người bị thương đến bệnhviện chữa trị, toàn bộ chi phí cô sẽ thanh toán
Trong lúc hai bên đấu súng căng thẳng, Ngô Thế Huân ở trong hang đã bị kinh độngnên giật mình tỉnh dậy, hắn không thấy nữ nhân đi cùng mình đâu, có thể cô ấyđã bỏ chạy, Ngô Thế Huân không nghĩ nhiều nữa chỉ nghe tiếng súng liền đoán racó một trận chiến ở gần đây, mình đang bị thương thế nên đã nhân cơ hội tháo chạyvề phía bìa rừng sau vách núi, chạy được một lúc lại lọt ra đường lớn, may mắncó xe đi ngang qua thế là hắn được cứu
Thúy Ngâncùng với An Hiếu Trân đưa Hứa Suất Trí vào bệnh viện, vì viên đạn trúng ngay độngmạch trên bả vai nên máu chảy rất nhiều cần phải phẫu thuật gấp, Rose cũng bịtrúng đạn nhưng may mắn đã được người của Thúy Ngân đưa vào bệnh viện cách đây ít phút trước, cũngđang làm phẫu thuật
An Hiếu Trân lo lắng đi qua đi lại bên ngoài cửa phòng phẫu thuật, còn Lan Ngọc vẫnchuyên tâm rút vào lòng chị gái, bây giờ bình yên rồi, có thể an tâm nhắm mắt tịnhdưỡng. Lan Ngọc ômlấy chị gái vô tình bàn tay chạm lên vai ngay vị trí cô bị thương, Lan Ngọc hoảnghốt
" Chị... Chị bị trúng đạn ?"
Thúy Ngân mỉmcười
" Không sao, đạn sượt qua thôi ~ "
Gia Nhĩ vừa mới sát trùng vết thương xong liền đi đến gần
" Chủ tịch, mau đi xử lý vết thương, ở đây để tôi lo liệu "
Thúy Ngân gậtđầu định đứng dậy đi vào trong nhưng Lan Ngọc vẫn còn đang hoảng sợ, con bé dính chặt lấy chịgái, Thúy Ngâncũng không còn cách nào khác đành phải đi sát trùng vết thương cùng với Lan Ngọc
" Chị... "
" Ngoan nào, chị ở đây với em đừng sợ "
Lan Ngọctheo chân Thúy Ngânvào bên trong, Thúy Ngân ngồi xuống cởi thoát áo để y tá có thể sát trùng vếtthương, Lan Ngọc ngồibên cạnh chăm chú nhìn vết xước trên bả vai của chị gái, tuy không nghiêm trọnglắm nhưng con bé cũng cảm thấy rất đau
Thúy Ngândùng tay còn lại không bị thương kéo Lan Ngọc vào lòng, sau đó điểm lên trán nó một nụ hôn.Vô tình bị động đến vết thương Lan Ngọc khẽ nhăn mặt
" Em bị thương sao ? " - Thúy Ngân hoảng hốt
Lan Ngọc mớisực nhớ vết va đập trên trán
" Chuyện dài lắm, khi nào về nhà em nhất định sẽ kể cho chị nghe "
Lan Ngọc ngồixuống bên cạnh sẵn tiện bảo y tá rửa vết thương trên trán, cũng không sao, máukhô lại nên vết thương cũng đã khép miệng, chăm sóc vài hôm là khỏi, cũng khôngcó gì đáng lo ngại
Thúy Ngâncùng với Lan Ngọc rờikhỏi phòng, đúng lúc đèn phòng cấp cứu vừa tắt, Hứa Suất Trí cũng đã được đẩyra ngoài, cô ấy còn hôn mê bất tỉnh nhưng bác sĩ bảo cũng may cứu được, chậm mộtchút nữa có lẽ cánh tay phải bị phế bỏ, An Hiếu Trân thở phào nhẹ nhõm ~ coinhư ông trời có mắt
" Chủ tịch ~ Rose đã tỉnh " - Gia Nhĩ nói
Thúy Ngâncùng với Lan Ngọctìm đến phòng của Rose, cô ấy được đưa vào trước Hứa Suất Trí nên hiện tại cũngtỉnh lại sớm, chỗ bị bắn không trúng chỗ hiểm nên không nguy hiểm đến tính mạng
" Rose, cô vất vả rồi ~ hãy nghỉ ngơi cho tốt" - Thúy Ngân mỉmcười hài lòng, có một phụ tá đắc lực như Rose vào sinh ra tử thì còn gì bằng
" Chủ tịch, lần này nhớ trông chừng đứa nhỏ của cô cho tử tế, xảy ra chuyệnnày thêm một lần nữa tôi không có giúp đâu ~ lười lắm " - Rose vì tác dụngcủa thuốc nên còn choáng váng
" Rose, thật sự cảm ơn chị rất nhiều " - Lan Ngọc mỉmcười
" Được rồi, chuyện này nói sau... Bảo bối, chúng ta về nhà nghỉ ngơi trướcđã "
Lan Ngọcrút vào lòng Thúy Ngân,sau đó cả hai dặn dò y tá chăm sóc cho Rose thật tử tế rồi cũng ra xe cùng đi vềnhà

[ Ngọc Ngân ] Falling Crazy In LoveNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ