Lan Ngọc vừarời đi không lâu, Thúy Ngân nhận được điện thoại của Gia Nhĩ gọi đến
" Chủ tịch, vậy chúng ta phải làm gì tiếp theo ? "
" Hiện tại Flora là mục tiêu của Thái Ngân, chắc chắn cậu ta sẽ còn lợi dụng con bé, cứtung hỏa mù như vậy là được "
" Còn Tống thị ? "
" Tạm thời cứ làm theo lời của Thái Ngân, lui một bước chúng ta tính kế tiếp theo "
Hai ngày sau quả nhiên Kim thị được rút lệnh điều tra tài chính, Thái Ngân thầm cười tronglòng, Lê Huỳnh Thúy Ngân hóa ra cũng là kẻ biếtthức thời, hiểu rõ được vị trí của mình đang ở đâu cũng được xem là tài giỏi
Thái Ngân có chút vui mừng ngồiở phòng làm việc, mấy ngày qua Kim thị sa sút vì lệnh truy tố tài chính khiếnbao hợp đồng bị đình trệ, tổn thất vô cùng nặng nề, nếu như Thúy Ngân đã có thái độ hợptác như vậy thì chi bằng hãy nhân cơ hội này ép buộc Tống thị cung ứng tàichính cho mình, dù gì Tống thị cũng có liên quan đến mảng tài chính kia mà. KimThái Ngân nghĩ như vậy nên đãkhông hề do dự nhấc điện thoại lên gọi cho Thúy Ngân
" Cô lại muốn gì nữa ? " - Thúy Ngân ở đầu dây bên kia thấp giọng hỏi
Kim Thái Ngân ở bên này xoắn xoắndây điện thoại đắt ý nói
" Lê Huỳnh Thúy Ngân, à không.. Luna Tống mới đúng, haylà tôi nên gọi cô là Kim Thúy Ngân nhỉ ? "
Thúy Ngân imlặng một lúc lâu, không đáp trả lời châm chọc của Kim Thái Ngân, mất một lúc sau mớinói tiếp
" Thái Ngân, tôi không có thừathời gian để giỡn với cô, nên chuẩn bị cho Kim thị thì hơn "
" Chuẩn bị cái gì ? " - Thái Ngân có chút khó hiểu
" Cô muốn tôi chết thì tôi sẽ kéo cô chết chung, Kim thị trước giờ cũngkhông hề sạch sẽ lắm nhỉ, cho nên lần này cô có đem đống bằng chứng đó nộp chosở cảnh sát thì cũng là lúc cô dìm Kim thị xuống vũng bùn mà thôi "
Thái Ngân tức giận đứng bật dậykhỏi ghế hét lớn
" Lê Huỳnh Ngân, cô mau nói cho rõ,rốt cuộc là vì chuyện gì ? "
" Tôi cũng không cần nói những điều Kim thị không được sạch sẽ, cô chỉ biếtnếu cô nộp đống bằng chứng tiêu hủy Tống thị thì tôi cũng sẽ có bằng chứng hủydiệt Kim thị " - Thúy Ngân đe dọa
" Chết tiệt, cô đừng có dọa người, tôi không sợ cô đâu "
Thúy Ngânkhông phản ứng gì nhiều, vẫn giữ giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại phát ra sát khíđến đáng sợ
" Kim thị có dính đến vụ án năm 1994, chắc cô cũng đã nghe qua.... Vụ án vẫnchưa hết thời gian hiệu lực của công tố, cho nên tôi muốn nói là tôi đang sở hữunhững bản ghi chép tay của ông Lê về cha của cô năm xưa cùng tham gia với một sốngười khác đã rửa tiền và làm ăn phạm pháp. Các người chiếm đoạt tài sản của họLê, nếu nói đúng ra Kimthị đi lên bằng tiền của Lê gia, như vậy chẳng phải cơ nghiệp của các người là củanhà họ Lê chúng tôi sao ?"
Kim Thái Ngân tái mặt, tại sao từtrước tới nay cô chưa hề nghe ông Kim nói đến chuyện này ? Mặc dù không tin lắmlời nói của Thúy Ngânnhưng chỉ cần dựa vào những xâu sự kiện mà gần đây Thái Ngân biết được, cũng cókhả năng là Thúy Ngânđang nói sự thật, nếu như vậy thì khi bị lật lại vụ án năm 1994, có vẻ như Kimthị mới là người chết khó coi hơn Tống thị. Thái Ngân chột dạ, không ngờ Lê Huỳnh Thúy Ngân đến phút cuối vẫncòn con át chủ bài để lật lên mà đấu với cô đến cùng, quả không hổ danh là nữvương thương trường, bản lĩnh không thể nào so đo một sớm một chiều được, trậnđấu chưa kết thúc... Vẫn không biết được ai thắng ai thua đâu
Kim Thái Ngân bị dọa, sau đó tứcgiận cúp máy, lửa nóng trong lòng không ngừng tuôn trào, Lê Huỳnh Thúy Ngân Ngân chính là sống chếtmuốn đối đầu với cậu, chị em cái đấm, muốn chơi thì chơi tới cùng, Kim Thái Ngân không tin cơ nghiệphơn hai mươi năm mà Kim Đông Hiền gầy dựng lại nhanh chóng bị sụp đổ như vậy
Thúy Ngânbên này nghe tiếng dập máy lại nhếch môi mỉm cười, Thái Ngân ơi Thái Ngân, là cô yếu bóng vía,chỉ mới dọa một chút mà đã nổi giận như vậy, đúng là trẻ con
Thúy Ngân trầmmặc xoay xoay cái ghế ngồi, trong đầu toan tính gì đó không rõ, sau đó nhấc điệnthoại gọi cho Vương Gia Nhĩ bảo anh ấy chuẩn bị vài thứ, sau đó triệu tập Rosecùng với một số đàn em của cô ấy đến phòng làm việc
Rose dắt theo bốn đứa em trung thành của mình diện kiến Thúy Ngân,chỉ thấy cô ấy nhìn qua một lượt, Rose dời tầm mắt đến cái bàn trước mắt, trênđó có rất nhiều dụng cụ kì lạ, Rose nhíu mày tự suy xét, Luna Tống đang muốn làmgì đây ?
" Rose, tôi có việc này muốn cô giúp "
" Chủ tịch cứ nói "
" Cô hãy đột nhập vào Kim thị, tìm đến phòng làm việc của Kim Thái Ngân để lấy cắp bản hồ sơmật của Tống thị về cho tôi "
" Chủ tịch, cô muốn tôi đi ăn trộm sao ? " - Rose kinh ngạc
Thúy Ngân lộra chút ý cười bình thản đáp
" Chứ cô nghĩ sao ? "
Rose đóng băng toàn thân, lăn lộn trong giang hồ nhiều năm nhưng chưa bao giờđi ăn trộm lấy một lần, Thúy Ngân đề nghị như vậy cũng là làm khó cho cô ấy rồi
" Mọi thứ tôi đã chuẩn bị, cô chỉ cần lấy được hồ sơ đó về tôi có thể đáp ứngcô một chuyện "
Rose suy nghĩ một chút, bản thân không có kinh nghiệm trong việc đột nhập và ăncắp, tính tình của cô từ trước tới nay Thúy Ngân không phải không biết, Rose làm việc luôn trựctiếp rõ ràng, không được thì dùng bạo lực, đời nào lại đi làm cái chuyện mất mặtnhư vậy
" Chủ tịch à, tôi không đi ăn trộm được đâu, nhưng tôi biết một người cóthể làm việc này cho chủ tịch "
" Ai thế ? " - ngoài Rose ra còn có kẻ cao tay hơn sao ?
" Một người bạn của tôi, cậu ấy là người Trung Quốc, rất giỏi đặt bẫy, độtnhập và phá hỏng hệ thống "
Thúy Ngân cóchút hứng thú, nếu được Rose giới thiệu chắc chắn phải thu nạp về Tống thị
" Vậy tôi có thể gặp cậu ta ở đâu ? "
" Cậu ấy sinh sống ở đây, tôi sẽ cho chủ tịch số điện thoại, cứ nói là tôiyêu cầu, tên cậu ta là Ngô Diệc Phàm "
=====/////=====
Bảo vệ ngáp một cái sau đó đi dọc hành lang, soi ánh đèn pin vào từng căn phòngtối đen, buổi đêm mà phải đi trực ở một tòa nhà to lớn như vậy cũng khiến cho kẻgan dạ phải rùng mình sợ hãi
Bác bảo vệ vừa đi khuất, hai bóng đen từ trên trần nhà nhảy xuống, không rõ làhọ vào đây bằng cách nào, nhưng trên trần nhà có một miếng ván bị gỡ ra, đoánchừng họ vào đây bằng đường ống thông hơi từ bên ngoài
" Khẽ một chút, lão ta chưa đi khỏi đâu "
" Nơi này tối qua, liệu có ma không ? "
" Nói nhảm, tôi làm việc này bao lâu rồi mà còn chưa có vinh hạnh được diệnkiến, tôi cũng muốn biết ma có hình thù như thế nào đó"
" AI ĐÓ ? "
" Shh, cúi xuống... "
Bác bảo vệ nghe tiếng thì thầm, vội lia ánh đèn pin về phía hai người họ, độngtác nhanh nhẹn, phong thái gọn gàng, hành tung bí mật, vừa rồi còn ngồi đó tángẫu, thoắt một cái đã hòa mình vào bóng đêm. Hai người này đúng là có kinh nghiệm~
Bảo vệ chần chừ một lúc, không nhìn ra điểm dị thường, hơn nữa hai người đó ănvận y phục đen, là đen từ đầu tới cuối, trên mắt còn đeo kính tia hồng ngoại, quálà chuyên nghiệp đi. Sau khi đã xác định không có gì, bảo vệ liền xuống tầng dưới,hai bóng đen kia mới thoát khỏi vị trí vừa trốn
" Suýt nữa đã bị phát hiện "
" Cũng tại cậu, nói nhỏ một chút ~ "
" Diệc Phàm, chúng ta là tìm cái gì ? "
Người có tên Diệc Phàm tháo kính tia hồng ngoại ra, sau đó soi đèn pin vào mộttấm bản đồ hệ thống
" Lên tầng 10, đến cái phòng này tìm hồ sơ của Tống thị "
" Chỉ vậy thôi hả ? " - người kia hỏi lại
" Lộc Hàm, cậu lẻn vào phòng bảo vệ, ngắt hệ thống camera đi "
" Sao lại là tôi ? " - Lộc Hàm bất mãn
" Cậu chạy nhanh hơn tôi, có lỡ bị phát hiện cũng dễ dàng tẩu thoát "
Lộc Hàm đen mặt, cái người này......
Sau khi đã bàn bạc thật kĩ lưỡng, Lộc Hàm tiến đến khu vực trung tâm điều khiển,trong đó có một tên bảo vệ đang ngồi uống cafe ăn bánh mà xem camera, chuyệnnày dễ giải quyết thôi.
Xoảng ~
" Ai đó ? "
Lộc Hàm cầm một vật cứng sau đó ném vỡ cửa sổ phòng bên cạnh, nghe tiếng độngnên hắn rời bỏ vị trí mà cầm đèn pin đi xem xét, Lộc Hàm tranh thủ thời cơ nhảyvào vị trí của hắn, cắm một cổng usb vào máy tính, cậu nhập dữ liệu một chút vànhìn dòng chữ chạy điên cuồng trên máy thì mỉm cười hài lòng
10 giây ~
Toàn bộ hệ thống camera đều ngưng lại ở 11h35', Lộc Hàm rút cổng USB ra và nhẹnhàng rời khỏi, tên bảo vệ đó quay lại, không phát hiện ra camera đã bị can thiệp,lại tiếp tục ăn bánh uống cafe
Lộc Hàm đeo kính tia hồng ngoại vào sau đó lẻn đến vị trí thang máy, dùng gậy cạycửa ra rồi lấy cái móc ở thắt lưng móc vào dây treo thang máy, cậu ấn một cáinút lập tức sợi dây chuyển động mà kéo cậu lên trên
Tầng 10...
Ngô Diệc Phàm đã đến tầng mười, nhưng ở đây có đến bốn căn phòng, chợt nhớ đến Thúy Ngân cónói trước đó
" Phòng của Kim Thái Ngân là căn phòng thứ hai từ bên trái đếm qua "
Diệc Phàm xoay tay nắm cửa, nó đã bị khóa, cậu lấy ra một cây kẹp tăm gắn trêntóc và ngậm cây đèn pin vào miệng rồi nhằm đến lỗ khóa mà mở, xoay xoay cây kẹptăm được một lúc, Diệc Phàm nghe một tiếng click, tay nắm cửa bị xoay ra, cậu đẩycánh cửa và đi vào trong
Vừa đúng lúc Lộc Hàm cũng đến được tầng mười, nhìn thấy có một căn phòng bị mởcửa, đoán chừng Ngô Diệc Phàm cũng đang ở trong đó, cậu rón rén đẩy cửa liềnnhìn thấy Diệc Phàm đang lục lọi mọi thứ
Hai người họ tìm kiếm rất lâu cũng không thấy cái mà và Thúy Ngân đãnói, Diệc Phàm thở hắt ra, có khi Kim Thái Ngân không cất ở đây mà cất ở chỗ khác thì sao. Cậucó chút không vui, đi ăn trộm ghét nhất là không trộm được thứ mình muốn, cảmgiác thất bại rất khó chịu
Lộc Hàm cũng mệt mỏi không kém, vô tình cậu tựa lưng vào cái ghế ngồi của Thái Ngân, cái ghế không có điểmtựa nên nó chạy đi một đoạn, chân ghế va vào hộp tủ bên dưới, một cánh cửa bịbung ra liền phát hiện bên trong có két sắt
" Nhìn này Diệc Phàm ~ "
" Két sắt à ? "
Diệc Phàm lấy ra một cái ống, để đầu ống bên này vào tai, đầu bên kia áp vàokét sắt, tay còn lại thì xoay mã số, xoay xoay một chút chỉ nghe một tiếng" cạch " rất nhỏ, ổ khóa bị bung ra, Lộc Hàm liền soi đèn vào trongquả nhiên phát hiện có một tập hồ sơ màu cam để ở bên trong. Lộc Hàm lấy ra xemvà vô cùng mừng rỡ khi thấy có những thứ liên quan đến Tống thị. Diệc Phàm lấyđiện thoại ra chụp lại hồ sơ rồi gửi về cho Thúy Ngân đang chờ ở nhà
" Có phải thứ này không ? * đính kèm hình ảnh * "
Thúy Ngâncùng với Rose đang chờ đợi ở phòng làm việc, điện thoại báo tin nhắn đến cùng vớihình ảnh tập hồ sơ của mình thì cô không khỏi kích động
" Đúng là nó "
" Qủa nhiên là Ngô Diệc Phàm, cậu ta làm việc rất nhanh và vô cùng gọngàng " - Rose hài lòng
Nhận được tin nhắn trả lời của Thúy Ngân, Ngô Diệc Phàm cho tập hồ sơ vào balo sau đócùng với Lộc Hàm rời đi. Diệc Phàm sắp xếp mọi thứ lại như cũ, sau đó dùng thiếtbị cắt một mảng kính lớn, dùng móc câu gắn vào chân kính rồi thả dây cùng với LộcHàm đu xuống đất. Đây là tầng mười đó ~ cách mặt đất ít nhất cũng là gần 30m, vậymà họ thả dây nhảy xuống như nhảy bungiee vậy sao ?
Vừa đáp xuống mặt đất, cả hai ấn nút và dây đều thu lại thành cuộn, thiết bị màThúy Ngânchuẩn bị quá là tân tiến
Cả hai nhảy vào chiếc BMW màu xám đậu khuất sau tòa nhà đối diện rồi đạp gaphóng đi !!
======/////=====
Ngô Diệc Phàm và Lộc Hàm đang đứng trước mặt Thúy Ngân, Rose còn ngồi trên sofa nhai kẹo cao su nhìn Thúy Ngânđang kiểm tra lại hồ sơ của mình. Được một lúc cô xếp chúng lại rồi ngước nhìnhai nam nhân vừa mới đi ăn trộm về cho mình xong
" Rất tốt, hồ sơ đều đầy đủ ~ "
Ngô Diệc Phạm mỉm cười, vừa mới thay bộ quần áo màu đen kia ra, bây giờ trênngười cậu chỉ mặc cái áo phông trắng cùng với quần jean, nhưng với dáng vẻ caoráo ngạo mạn của mình vẫn không thể làm mất đi khí chất đẹp trai vốn có kia. LộcHàm đứng bên cạnh cũng không hề thua kém, tuy vóc người có thua Diệc Phàm vềchiều cao nhưng đọ về nhan sắc cũng được xếp vào hàng mỹ nam. Gương mặt điềm đạm,đôi mắt nhu tình như nước hồ thu trái ngược hoàn toàn với Ngô Diệc Phàm, ngườicó đôi mắt lanh lợi lấp lánh như sao. Cả hai đều đang đứng trước mặt Thúy Ngân, vịchủ tịch đáng sợ của Tống thị, ngay từ đầu nhận điện thoại, nghe qua khẩu khí rấtsắc bén như vậy Ngô Diệc Phàm không nghĩ cô ấy chỉ mới có 23 tuổi, còn rất trẻlại vô cùng xinh đẹp đến dường này. Hơn nữa cũng là Rose nói qua nên cậu với bằnghữu của mình là Lộc Hàm mới đồng ý nhận vụ này.
Thực chất hai người họ chính là ăn trộm cấp cao chuyên được thuê để đi phá hỏnghệ thống và ăn cắp hồ sơ mật, vụ vừa rồi của Thúy Ngân là quá dễ dàng, chỉ cần đi vào rồi đi ra như đichợ nên Diệc Phàm cũng không mấy hứng thú, chỉ cần có tiền là được
" Vậy hai người muốn thế nào ? "
Lộc Hàm nhìn Diệc Phàm rồi nói
" 100 triệu USD "
Thúy Ngân mỉmcười
" Được thôi, nhưng tôi còn có đề nghị này béo bở hơn, chẳng hay hai cậu cómuốn nghe qua ? "
" Chủ tịch cứ nói " - Diệc Phàm có chút đề phòng, anh không tin phụ nữ,mà phụ nữ trong thương trường càng không đáng tin
" So với một phi vụ 100 triệu USD, bấy nhiêu đó chỉ đủ cho các anh ăn chơitiêu xài phung phí trong vòng 2 - 3 tháng, chi bằng về Tống thị, chúng tôi sẽtrọng dụng các anh "
Thúy Ngânđưa ra đề nghị, chính là muốn Diệc Phàm và Lộc Hàm về Tống thị trung thành vớimình
Lộc Hàm nghe xong trợn mắt nhìn Thúy Ngân vẫn đang bình thản
" Không tin ? Tôi đảm bảo Tống thị có thể bảo hộ cho hai anh, sau nàykhông cần ở bên ngoài khổ sở lại trốn tránh pháp luật như vậy, các anh còn cóđiều gì chưa thỏa đáng ? "
Diệc Phàm suy nghĩ một chút, sau đó lén nhìn về phía Rose, Ngô Diệc Phàm cũnggiống như Rose, không nơi nương tựa, vừa qua Việt Nam đã bị người ta gạt hết tiền, may mắn kết giao vớiLộc Hàm, hai người chuyên đi ăn trộm kiếm sống, từ phi vụ nhỏ đến phi vụ lớn đếnnay đã hơn 100 vụ trót lọt, cho đến một lần bị đuổi giết, vô tình gặp được Roselúc đó đang đi làm nhiệm vụ cho Tống thị, Rose ra tay dẹp loạn trên địa bàn củaTống thị, thành ra hai người mới được cứu, coi như nợ Rose một ân tình, sau nàyđược cô ấy đề nghị đi trộm đồ cho chủ tịch của Tống thị, Diệc Phàm không hề đắnđo mà nhận lời ngay, hơn nữa Lộc Hàm và cậu cũng cần có cái ăn, nghe nói Thúy Ngân trảcông rất hậu hĩnh, phi vụ này quá đơn giản, đòi 100 triệu USD là một cái giá épngười, nhưng cậu chính là không ngờ Thúy Ngân lại dễ dàng đồng ý như vậy
" Về Tống thị làm cho các người sao ? " - Diệc Phàm nói
" Tống thị luôn trọng dụng nhân tài, hai anh sẽ được đào tạo chuyên nghiệphơn, ở đây các anh sẽ được Tống thị bảo hộ, chỉ cần muốn là có thể thỏa thíchđi ăn trộm ~ "
" Cô lấy gì đảm bảo ? "
Thúy Ngân lạimỉm cười nhìn Rose
" Tôi là vật đảm bảo cho hai người ~ " - Rose nói
=======//////=====
Rầm ~
Kim Thái Ngân tức giận lật tung cảcái bàn làm việc lên, những người có mặt ở trong phòng đều im lặng sợ hãi, baogồm nhân viên và tổ bảo vệ đã gác đêm tối qua
" Vô dụng, công ty chúng tôi trả tiền để các anh làm mất hồ sơ như vậy à ?"
Sáng sớm đến công ty, Kim Thái Ngân phát hiện két sắt bị mở, sau khi kiểm tra lại mớibiết hồ sơ mật của Tống thị đã bị lấy mất, phía cửa kính còn có một vết cắt, tứclà tối qua có người đột nhập vào đây cuỗm mất hồ sơ đi, mà xem lại camera lạikhông phát hiện được gì, ngay cả tổ bảo vệ cũng bảo không biết. Kim Thái Ngân nổi cơn thịnh nộ,con át chủ bài để đe dọa Lê Huỳnh Thúy Ngân đã mất, bây giờ biết lấy cái gì để mà đấu vớicô ta đây ?
Kim Thái Ngân còn chưa biết nên xửlý thế nào thì đột ngột người của sở công tố đến tìm cô
" Cho hỏi cô có phải là chủ tịch của Kim thị Kim Thái Ngân ? "
Kim Thái Ngân nhìn bốn người đànông mặc tây trang tiến vào phòng mình, sau lưng còn có cảnh sát, chuyện này làthế nào ? Cô đâu có gọi cảnh sát...
" Đúng, là tôi ~ "
Người đàn ông kia lấy ra một tờ giấy có dấu đỏ của chính phủ chứng nhận
" Chúng tôi có lệnh bắt, có người tố cáo Kim thị dính líu đến vụ án nhà họLê năm 1994, vui lòngtheo chúng tôi về sở để điều tra "
Kim Thái Ngân còn chưa định hìnhđược, nghe một tiếng click, nhìn xuống hai cổ tay đã bị cảnh sát tra vào còng ~
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Ngọc Ngân ] Falling Crazy In Love
FanficMột tác phẩm chuyển ver từ truyện cùng tên Đã có sự cho phép từ tác giả. Tác giả: Ivy_JJK Mỗi ngày tầm 2-3 chap Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.