Chapter 7
Cũng có cảm tình ngay cái lúc Zafar cho cô mượn cái áo mưa, cái cách Zafar xong ra mưa bỏ sọc áo mưa vô người rồi đưa cô, có làm cô cảm động...suy nghĩ vẩn vơ về vài thứ lãng mạn vô căn cứ.
Tuy...? Sao lại tuy nhỉ?
Dù vậy, ai trong hoàn cảnh đó khi thấy một cô gái mỏnh manh trong trời mưa tơi tành đó cũng phải dịu lòng mà giúp đỡ,
Cho nên, Nhi tự nhắc sẽ xoá bỏ hình ảnh đó ra khỏi trí óc mình
Nhi không dại khờ tới mức đó đâu, mà tin vào tình yêu ảo tưởng nào đó, mấy dạng yêu ngay khi trời mưa dang dở đó à, tuyệt đối là không bao giờ với Nhi, với lại cô cũng đã biết Zafar là con gái, con trai cô đã không thèm màn tới nói chi tới việc quen với con gái như Zafar.
Mặc dù Nhi đã biết và từng chơi xã giao với đa dạng người khác nhau, kể cả những người như Zafar, cô ra xã hội nhiều cộng cái là cô khá hoà đồng ở đời, những điều này không làm cô thấy khó chịu chút nào khi gặp một người khá "đặc biệt" về mảnh giới tính, nhưng cô lại thấy nó không nhất thiết phải dính líu tới cuộc sống mình, rồi cô để nó trôi nhanh đi qua cuộc sống mình như chưa từng liên quan đến nó.
Biết vậy, nhưng vẫn không thể thoát khỏi những gì liên quan tới cái mà người ta đặt cho vài loại tên phong phú như là định mệnh tiếp theo là số phận rồi sau cùng là kiếp trời và còn vô số thứ khác nữa. Cho cùng, nói chung một câu cho dễ hiểu là cuộc đời con người không thể tránh những thứ mà ta không rào đón trước được.
Nhi gặp Zafar cũng vậy, Nhi chưa từng lên kế hoạch cho cuộc gặp gỡ này bao giờ, mà sao cứ bám lấy cô là sao...
~~|||||||||~~
Tiếc cho bao nhiêu lần dừng lại, và hỏi thẳng mặt, tên kia cứ nhìn lơ đi đâu.
Giả điên à?— Nhi tự hỏi
Rõ ràng là biết nhau, một câu chào hỏi chưa tới nơi nào, còn làm bộ làm lơ với cô.
Ghét thì không tới nỗi ghét đâu tại có biết gì nhiều đâu mà ghét, ưa hay không thì chắc chắn là giây phút này là 0 rồi đó, Nhi biết như vậy, không là chắc luôn 100%
Thôi kệ mấy đứa không được mấy bình thường, giờ này nắng quá mà, chạm dây cơ não là khả năng rất cao
Nhi tự nhủ, đi tiếp.
Rẽ vào ngã đi vô chợ, Nhi cần mua vài thứ giúp cô người làm nhà mình để nấu mấy món ngon cho nhà, tuy con nhà giàu thế thôi, Nhi có sở thích khá bình dị đến lạ thường so với các cô tiểu thư đài các khác là cô rất chuộng việc leo thẳng vào bếp cùng cô người làm tự học nữ công gia chánh, song song đó thú vui của Nhi là đi dạo chợ và tự mình mua những món đồ nấu nướng để khi về nhà cô có thể chế biến nó với cô người làm của mình.
Luôn luôn được cơm nước dưng lên tới miệng, Zafar chưa từng phải chạm móng tay tới bất cứ việc gì liên quan đến vấn đề nấu nướng, huống chi là đi chợ, tới rồi mới biết đi chợ nó giã man thế nào, đi chợ là cả một nghệ thuật chứ chả chơi, nó công phu ghê gớm
Chợ thì tấp nập, người người ra vào vô số kể, đi tới nỗi Zafar thấy chóng mặt, ngợp thở. Nhìn qua các bà ở chợ, sao bà nào bà nấy ăn nói quá sỗ sàn, việc buôn bán ở đây thì sao nó cứ nháo nhào ra hết, dòng phương tiện ở đây hơi khó, cả việc đi bằng một chiếc xe gắn máy là việc khó vô cùng tưởng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC] |Yêu Thương Chờ Lâu| (Truyện Les) - [Chapter 70]
General FictionPrologue: Chúng vốn không có một bắt đầu rõ ràng nên kết thúc sẽ thiếu dứt khoát...nhưng thực ra, lắm lúc ta rất cần một mối quan hệ không mấy rõ ràng, ai đó sẽ sẵn sàn cho ta 'mượn' một bờ vai để ta tựa mà không đổi lấy lệ phí. Xuất phát từ những n...