Chapter 8
Đồng hồ đã ra sức báo thức, chiếc điện thoại iphone của Zafar cũng đã hợp tác với cả 4 cái đồng hồ khác liên tiếp báo thức Zafar, nhưng vì đã rất "đừ" từ khi về được tới nhà từ 4 giờ sáng, không chỉ đi bar không Zafar còn ghé vào ăn đêm ở đâu đó với đám bạn của mình rồi sau đó mới về tới nhà hẳn, chơi hết mình mà cũng mệt hết mình cuối cùng là ngủ hết mình
Zafar cũng biết nhắc mình là phải dậy sớm để còn đi học, tự biết là chỉ nên ngã lưng nằm lim dim một chút thôi
Nhưng...
Trễ nỗi duy nhất có 2 tiết à, bình thường đi học đã trễ rồi, nghĩ sao mà quậy tưng bừng hôm qua mà tới được trường, đây đã là một kỳ tích với Zafar rồi
Lôi thân vào lớp với vẻ mặt vô cùng là kiệt sức, trước khi vào được tới lớp thôi là bị giám thị phát hiện phạt ở lại trường quét lá còn nộp bản kiểm điểm sau cuối giờ học
Ức chế lắm...! Là tại sao ko nghĩ cho Zafar là đã cố gắng lắm rồi mới tới trường đi học như thế này. Có biết là rất khó khăn mới mở mắt tới được, nở lòng nào bắt viết tới 7 trang bản kiểm điểm, cộng với quét rác hết nguyên cái sân trường nữa
Chết tiệt.
Ra giờ chơi, Zafar mặt nhăn nhó ngồi dựa vào hành lang tường cố chép trước cửa lớp, chép hết trang này sang trang kia, thầm rủa bà giám thị khó tính ko có lòng người
Bất chợt,
" Nói nhảm gì đó ?! " giọng nói thân thuộc nào đó cất lên trong tiếng ồn ào sen lẫn của giờ ra chơi
Trước mặt Zafar là một cô nàng mặc áo dài duyên dáng, học chỉ ngay kế lớp của Zafar thôi, cô ta đang nhìn xuống Zafar, nét đẹp cô ấy thật lung linh làm ánh nắng bị lạc chiều, và mọi ánh sáng đều được rọi lên cô ta. Nhìn cứ như thiên thần ấy!
" Liên quan gì tới bạn. " Zafar nói phũ sau khi thấy mặt Nhi, quyết tâm là sẽ quên cô gái tên Nhi rồi mà, đang cố gắng lắm đấy mấy bạn à
" Tôi thích có liên quan đó thì sao. "
" Ai cần, đi chỗ khác chơi đi " Zafar lấy tay quất quất đuổi Nhi đi, ko thèm nhìn mặt Nhi
" Hứ, ai thèm! " Nhi chảnh lại, tên đó lại làm thấy ghét, chẳng qua là Nhi có chút tò mò xem tên đó có đen ra được chút nào ko khi mà đứng nắng lâu như vậy, trông trắng quá như vậy nhìn như ma chứ có hay gì đâu, còn trắng hơn Nhi nữa, người ta chỉ là tò mò thôi mà, làm quá!
" Coi đẹp, chứ nhiều chuyện " Zafar chặc lưỡi lắc đầu, tiếp tục ghi ghi chép chép, xem như vẻ đẹp ấy là vô dụng
Nhi để ý lại những gì mình đã thấy tên đó ghi trên giấy, hình như là bản kiểm điểm, suy ra tên này cũng lắm trouble, bị giám thị bắt vụ gì đây chắc luôn
" Đáng đời " Nhi bĩu môi đi xuống bậc cầu thang ra sân chơi bầu chuyện với các bạn của mình
Giám thị của trường nổi tiếng là cực "ác", bà như là "phù thuỷ" của trường, mặt bà không chút nào nhìn ra được chữ lương thiện từ mẫu, trường này ai cũng sợ bà, bà chỉ duy nhất ưu tiên cho những em học sinh giỏi, có hành tích cao, dù có một hai lần lỗi, bà cũng sẽ cho qua. Còn thường xuyên đi học trễ như Zafar thì khỏi bàn, còn khyua bà mới bỏ qua, bà sẽ phạt sát ván.
BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC] |Yêu Thương Chờ Lâu| (Truyện Les) - [Chapter 70]
General FictionPrologue: Chúng vốn không có một bắt đầu rõ ràng nên kết thúc sẽ thiếu dứt khoát...nhưng thực ra, lắm lúc ta rất cần một mối quan hệ không mấy rõ ràng, ai đó sẽ sẵn sàn cho ta 'mượn' một bờ vai để ta tựa mà không đổi lấy lệ phí. Xuất phát từ những n...