H.nay đăng hai chap, mọi người visit chap 26 trước để catch up nhé. Cám ơn mọi người đã chờ đợi. Hy vọng mọi người trải qua mùa tết vui vẻ, ai được lì xì thì chia cho mìh với nhe ;)
Chapter 27: Hôn
Nó lại tiếng tới gần, nó vội đập cánh lao vào người Nhi
Nhi giờ chỉ biết buông xuôi tất cả, đánh rơi chiếc điện thoại xuống sàn để đầu dây bên kia chỉ biết hoang mang khi nghe được tiếng hét thất thanh của Nhi
...
2 tiếng sau
Nhi đã chợp tỉnh mắt, bàng hoàng khi đang cố định hình người đối diện ngồi trên giường " Giá? "
" Cậu cảm thấy trong người như thế nào ? " Zafar biểu hiện lo lắng lộ rõ trên khuôn mặt Zafar
" Thấy hơi choáng " Nhi sờ vào đầu mình
" Sao cậu ở đây ? " Nhi vẫn còn trong trạng thái mơ hồ chưa biết gì
" Ban nãy cậu vừa mới ngất xỉu vì...mấy con gián cỡ bự như thế này " Zafar chăm chú dùng gan tay mình để miêu tả chiều dài của con gián
" Tới mấy con lận hả ??? " Nhi rùng mình ớn lạnh vì lúc nãy chỉ chứng kiến được một con duy nhất đập cánh bay thẳng xong tới mình, k ngờ tới tận mấy con lận cơ
" Cả bầy lao vào người Nhi đấy " Zafar chọt thêm để tăng phần kịch tính
" Đưa tui ra khỏi phòng này ngay ~! " Nhi nhào vào người Zafar ôm chằm lấy cậu ấy như vật tựa thân che chắn để thoát khỏi nổi túng quẩn trong sợ hãi
" Cậu bình tĩnh đã, chỉ có vài con thôi. Tui xử lý xong rồi " Zafar xoa nhẹ lưng Nhi trấn an
Nhi thở dài nhẹ nhõm yên tâm được phần nào, khen thầm " Cậu giỏi thật đấy "
" Đúng là con nít mà " Zafar bĩu môi chê cười
Nhi vội đẩy người mình ra khi phát hiện ai đó đang chê cười tính cách sợ gián nhất trần gian của mình
" Ai cần cậu giúp ?! " Nhi xoay ngược tính cách 180*
" Cậu la hét như sắp bị bốp cổ tới nơi thì làm sao mà tui k xả thân qua giúp cậu được chứ " Zafar phân tích rõ ràng
Nhi nghe xong lại càng thấy xấu hổ hơn, chùn mình cuối mặt xuống tự xoa trán mình " Bây giờ tôi ổn rồi... "
" K cần cậu nữa. Cám ơn " Nhi hất tay khẩy khẩy nhằm muốn xua đuổi nhưng k dám nhìn thẳng mặt Zafar vì quá xấu hổ
" Ừ thôi vậy, tui về đây " Zafar dủi tay đứng dậy ra về
Trong tư thế xoay chuyển, Nhi chợt nhận thấy bên hông áo Zafar bị rách, lộ một đường dài ngang eo
Nhi k nói lời nào, đột nhiên lấy hết sức kéo Zafar ngồi lại giường để điều tra xem vết rách trên da là từ đâu ra
Vì bị níu lại giữa chừng vướng víu, Zafar đỗ dồn người lại phía sau. Nằm ngả lưng trên giường, Zafar băn khoăn với kiểu hành động khó hiểu này của Nhi
Nhi chồm người qua bên phía áo bị rách, dù đầu vẫn còn bần thần vì vụ mấy con gián nhưng Nhi mặc kệ chủ động xôn xáo một mực quyết tâm điều tra vết tích trên người Zafar
BẠN ĐANG ĐỌC
[LONGFIC] |Yêu Thương Chờ Lâu| (Truyện Les) - [Chapter 70]
General FictionPrologue: Chúng vốn không có một bắt đầu rõ ràng nên kết thúc sẽ thiếu dứt khoát...nhưng thực ra, lắm lúc ta rất cần một mối quan hệ không mấy rõ ràng, ai đó sẽ sẵn sàn cho ta 'mượn' một bờ vai để ta tựa mà không đổi lấy lệ phí. Xuất phát từ những n...