Chương 47: Ăn tết hết ngon

281 35 8
                                    

Bạch Hắc bị chị Huệ, Linh Chi đè vào tường với cặp đồi gò nhấp nhô ngập mặt, mắt ngân ngấn nước, vừa nói vừa cố chen ra ngoài hít thở không khí: "Oan quá, không phải các chị dặn em ít tiếp xúc với cậu ta kẻo nguy hiểm sao?"

Chị Huệ, Linh Chi hai mắt tròn xoe, thả Bạch Hắc ra: "Ờ nhể... nhưng ít nhất cũng phải kể với bọn chị một chút về cậu ta, chứ đằng này miệng mày kín như bưng không chịu nói một lời."

"Thì có gì đâu mà kể."

"Không có gì? Cậu ta đẹp đến mê hồn, cuốn hút thế mà không có gì?"

Bạch Hắc mắt cá chết nhìn hai bà chị mà mình thầm mến mộ, cúi người nhặt gì đó trong không khí.

Linh Chi: "Làm gì đó"

Bạch Hắc: "Nhặt liêm sỉ hộ các chị, chết chết rơi nhiều quá."

"Thế cưng nghĩ tất cả cô gái xinh đẹp đến đây ứng tuyển chỉ để làm người hầu thôi à? Chân dài như bọn chị đứng đường vài đêm cũng có kiếm được tiền lương 1 tháng ở đây. Nhọc lòng như thế không phải vì nhan sắc của Nhị thiếu sao? Giờ có thêm Đại thiếu, sức cạnh tranh còn khốc liệt hơn." Chị Huệ không thèm để ý đến lời cô nói, kéo tay Bạch Hắc: "Nói, vậy giờ cưng có làm không?"

Bạch Hắc nước mắt ngân ngấn: "Cậu ta quái dị lắm, nhỡ giết em thì sao? Huhu các chị hết thương em rồi sao? Em sợ lắm!"

Thấy mặt hai cô chị vẫn có chút nghi ngờ, Bạch Hắc đổi luôn sang trạng thái quái dị, nói bằng giọng nguy hiểm: "Các chị tốt nhất không nên gần cậu ta, càng gần càng nguy hiểm, em nói vì thương các chị thôi, đừng tin vẻ bề ngoài của một con sói, cũng đừng bàn luận gì đến cậu ta. Nhớ đó tránh xa cậu ta ra...." Bạch Hắc đang nói thì dừng, dùng đôi mắt sợ sệt nhìn thẳng, ngập ngừng nói tiếp: "Đến giờ em phải bưng quà chiều lên rồi... Nếu không đến đúng giờ... E là em nguy mất."

Bỏ lại hai con người với đôi mắt hoang mang cực độ, Bạch Hắc bước đi ....

Trước bàn ăn, Khánh Minh tay cầm một đĩa bánh một cốc sữa nóng, miệng cười toe toét đi lại gần Bạch Hắc: "Quà chiều đây, Bạch Hắc cần thận nhé, sữa nóng đấy nhớ thổi kẻo bỏng."

Bạch Hắc gật gật hai mắt sáng lên, cầm cốc sữa ủ ấm tay, thổi thổi, uống: "Oa ngon quá đi, mùa đông uống sữa nóng là thích nhất, cảm ơn cậu."

Khánh Minh ngồi cạnh, mắt liếc nhìn đống sách chồng chất trên bàn, hỏi: "Đây là gì vậy?"

Bạch Hắc nhét miếng bánh quy vào hố sâu vũ trụ, nhai nhai, tay ôm đống sách vào lòng giơ lên trước mặt hắn: "Em có tổng hợp chút sách về các lĩnh vực cậu còn yếu như kinh tế, thị trường, chính trị, giao tiếp." Cô vừa nói vừa nhét từng quyển vào tay hắn, đến quyển cuối thì đặc biệt nhấn mạnh "Còn đây là toàn bộ thông tin về tập đoàn Vũ Khánh từ khi thành lập đến nay và các công ty hợp tác cũng như các đối thủ cạnh tranh, đọc xong mấy quyển kia cậu phải nghiên cứu kĩ tập tài liệu này cho em."

Khánh Minh hai mắt tròn xoe, lướt qua một lượt tập tài liệu, kinh ngạc nhìn Bạch Hắc: "Đây là tài liệu mật của công ty. Sao Trắng Đen có những thứ này?"

ĐẾN ĐÂY VỚI ANH (Yandere, ngôn hài, H, linh dị)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ