Chương 24

241 31 0
                                    


"Chắc là em nhìn nhầm rồi." Trần Thời Minh nói: "Lúc đó trong hội trường nhiều người như vậy, người có vóc dáng giống nhau cũng không ít."

"Thật sao?" Trần Kỳ Chiêu sau khi nói xong cúi đầu xuống, giọng điệu có chút dao động: "Vừa nãy em nhìn thấy người đó mới nhớ lại, bình thường em cũng đâu có xích mích với ai."

Cậu vừa nói chuyện vừa chú ý đến nét mặt của Trần Thời Minh, cho đến khi đối phương cầm điện thoại lên mới xác định Trần Thời Minh đã nghi ngờ rồi.

Nếu cậu trực tiếp nói rằng chuyện này có liên quan đến Lâm Sĩ Trung, Trần Thời Minh chắc chắn sẽ không tin, thậm chí sẽ nghi ngờ cậu có phải là phản ứng sau khi trúng thuốc hay không. Nhưng nếu dẫn dắt chuyện này lên những người khác ở trong hội trường, vậy thì mức độ ý nghĩa sẽ không giống rồi. Lâm Sĩ Trung vì không muốn bị bại lộ, cuối cùng hai người cạnh tranh với ông ta đều chọn không tăng giá, vậy khả năng cao là bản thân Lâm Sĩ Trung không nắm chắc chuyện này hoặc lúc trước chưa chuẩn bị đủ, vì vậy không muốn nhà họ Trần chú ý đến những người cạnh tranh.

Cho dù Lâm Sĩ Trung không muốn mọi người biết, nhưng cậu nhất định phải để mọi người biết được, hơn nữa bắt buộc phải để Trần Thời Minh chú ý đến.

Trước khi người bỏ thuốc chưa xuất hiện, bất kỳ đối tượng tình nghi nào đều sẽ khiến nhà họ Trần cảnh giác, hơn nữa là lời nói của người bị hại, vì vậy Trần Thời Minh chưa chắc đã đi điều tra trợ lý "dáng người giống nhau" của Lâm Sĩ Trung, nhưng chắc chắn sẽ điều tra hai người đã cạnh tranh với cậu.

Có những chuyện nói quá nhiều cũng vô dụng...

Cách tốt nhất là để nhà họ Trần nhận ra vấn đề.

"Anh cũng sẽ đi điều tra người đã bỏ thuốc, mấy ngày này em cũng nghỉ ngơi cho tốt đi." Sau khi Trần Thời Minh nói xong, bác sĩ và y tá đã đến để kiểm tra tình trạng của Trần Kỳ Chiêu, anh ấy lùi vài bước nhường chỗ cho bác sĩ và y tá, đi đến trước cửa gọi điện thoại cho trợ lý Từ.

Trần Thời Minh nhờ bên kia kiểm tra những người trong buổi đấu giá, khóe mắt thoáng thấy cậu bé với khuôn mặt tái mét trên giường bệnh, trong đầu nhận ra một vài biểu hiện của Trần Kỳ Chiêu khi bác Lâm mới bước vào phòng, không giống như biểu hiện nhanh mồm nhanh miệng thích gây chuyện lúc trước, ngược lại là cảm giác phân tâm muốn chạy trốn.

Thành thật mà nói anh ấy từng nghĩ qua việc sau khi Trần Kỳ Chiêu tỉnh lại trong cơn tức giận sẽ mách lẻo với anh ấy, nhưng anh ấy chưa bao giờ nghĩ về một Trần Kỳ Chiêu trầm lặng như vậy.

Nghĩ đến đây, vẻ mặt của anh ấy không tránh khỏi có một tia nghi ngờ, thay đổi lời nói: "Trước tiên hãy kiểm tra những người ở buổi đấu giá, đặc biệt là hai vị khách đã cạnh tranh với em ấy, điều tra một chút về quan hệ sau lưng của bọn họ, điều tra những đối tượng gần đây có xảy ra mâu thuẫn cạnh tranh về các hạng mục với Trần Thị."

Anh ấy nói xong thì dặn dò một câu: "Không được rêu rao."

Trợ lý Từ khựng lại khi nghe câu nói này: "Được, tôi lập tức đi làm ngay."

[ĐM] Bí kíp giả ngoan của tên điênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ