Tiệc rượu tối kéo dài đến nửa đêm, mọi người trong bữa tiệc cơ bản đều lộ ra vẻ say ngà ngà. Trần Kỳ Chiêu hơi chống tay lên sofa, tầm mắt liếc về phía chỗ Tần Vân Hiên, anh ta đã hoàn toàn hòa vào tiệc rượu, nói chuyện với người khác cũng trở nên thản nhiên hơn.
Mọi người đều sẽ sinh ra tính cảnh giác khi đến nơi không quen, nhưng muốn loại bỏ phần cảnh giác này, cũng chỉ cần hòa mình vào nơi đó thôi.
Cuộc nói chuyện ngắt đoạn giữa Trần Kỳ Chiêu và Tần Vân Hiên đã đạt được mục đích, sau khi nhận được thông tin mong muốn cậu không muốn ở lại bên này lâu. Cậu tìm một lý do dẫn Nhan Khải Lân rút lui, đến cửa đã nhìn thấy xe trong nhà đến đón.
Nhan Khải Lân uống say hơn, lúc đi cũng liêu xiêu, sức nặng nửa người toàn bộ đè lên người Trần Kỳ Chiêu.
Trần Kỳ Chiêu vừa rời khỏi tầm mắt của nhóm người trong phòng, vẻ say trên mặt cũng đã biến mất, cậu nhét Nhan Khải Lân vào ghế sau xe, mình cũng ngồi vào.
Người lái xe là chú Lâm tài xế trong nhà, trong khoảng thời gian này tần suất uống rượu trở nên nhiều hơn, để tìm lý do dễ dàng rút lui, cậu thường lấy Trần Thời Minh ra làm vỏ bọc, sau đó bảo tài xế trong nhà đến đón.
"Chúng ta thật thê thảm! Đâu phải là vị thành niên, tại sao uống rượu đều bị kiểm tra." Nhan Khải Lân miệng mơ hồ nói: "Bây giờ anh còn chưa tìm vợ đã như thế, vậy sau này anh tìm vợ thì như thế nào đây?"
Trần Kỳ Chiêu mở cửa sổ thông gió, nhéo mi tâm, nói với chú Lâm: "Trước tiên đến nhà họ Nhan một chuyến, đưa người về."
Chú Lâm đáp lại.
Trần Kỳ Chiêu khẽ nhắm mắt lại, trong lòng nghĩ đến sắp xếp tiếp theo. Tối nay Tần Vân Hiên có thể nói cho cậu biết tin tức tranh chấp nội bộ của Thịnh Minh, đương nhiên cũng sẽ truyền miệng chuyện nhà họ Trần định thu mua Thịnh Minh cho người bạn cấp cao của Thịnh Minh đó, liên quan tới lợi ích, tin tức này đưa ra đoán chừng có vài người cũng phải đau đầu.
Uống rượu là một cơ hội tốt, có thể giả vờ uống say truyền một số tin tức thật giả lẫn lộn cho Thịnh Minh thông qua Tần Vân Hiên.
"Chú Lâm, có thể lái nhanh một chút được không?" Trần Kỳ Chiêu cau mày: "Về một lúc lại bị nói."
"Được." Chú Lâm đáp lại, tăng tốc độ lên 70, giải thích nói: "Nhưng con đường này ban đêm tầm nhìn kém, không thích hợp lái quá nhanh."
Thông qua gương chiếu hậu có thể chú ý đến biểu cảm và ánh mắt của người ngồi trên ghế lái, ánh mắt Trần Kỳ Chiêu dừng lại một chút, cuối cùng nhìn phong cảnh dọc đường ngoài cửa sổ.
Ở Phi Hoành, bởi vì công việc triển khai dự án nhiều hơn, nhưng có Tiểu Chu hỗ trợ coi như thoải mái.
Đợi đến khi khai giảng, chuyện ở trường học đến liên tiếp, khóa học của học kỳ hai sinh viên năm nhất nhiều hơn một chút so với kỳ trước, lớp chuyên ngành cũng bắt đầu sắp xếp. Trần Kỳ Chiêu chưa từng học những kiến thức này, có một số tiết không muốn bỏ, nhưng có một số lớp kiến thức chung cậu vẫn rất muốn bỏ qua, cho nên luôn mài giũa với giáo viên. Cũng may một số việc không cần cậu tự làm, thời gian rảnh của cậu cũng nhiều.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM] Bí kíp giả ngoan của tên điên
General FictionTên truyện: Bí kíp giả ngoan của tên điên Hán việt: Tiểu phong tử trang quai chỉ nam [ trùng sinh ]. Tác giả: Lý Ôn Tửu Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Sống lại, Cường cường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Thiên chi kiêu tử, Duyên trời t...