Chương 24

456 39 22
                                    

Cung Viễn Chủy dọc đường đi rất nhanh. Khi về đến thì trực tiếp đưa bạn vào phòng y, cửa phòng bị y đóng lại với lực rất lớn. Y ném bạn lên giường một cách thô bạo.

Bạn bị ném như vậy khiến đầu hơi choáng váng, không khỏi có chút tức giận.

"Cung Viễn Chủy! Ngài muốn làm gì?"

"Tỷ nói xem? Tỷ tỷ." Khoé miệng y lộ ra một nụ cười nham hiểm.

Đồng tử của bạn đột nhiên co rút lại, nhìn thấy y cởi thắt lưng, tim bạn như thắt lại, không phải chứ, y sẽ không muốn...tiểu tử này từ khi nào lại trở nên dũng mãnh như vậy?

"Từ từ! Đợi đã!" Bạn vội vàng liên tục lùi lại.

"Sao vậy? Tỷ tỷ trước đây không phải luôn ham muốn thân thể của ta sao? Bây giờ sao lại không nguyện ý rồi?"

Cung Viễn Chủy chầm chậm đến gần bạn, đôi bàn tay to lớn giữ lấy hai bên. Con ngươi mờ mịt tràn đầy dục vọng, như thể muốn nhấn chìm bạn trong đó.

"Ta..." Bị y nói ra sự thật thế này, bạn thực sự có chút xấu hổ.

"Đệ nhìn xem, đây đang là ban ngày, nào có ai ban ngày làm chuyện kiểu này...đúng không?"

Bạn không dám nhìn thẳng vào y, lại không ngờ y liền nắm lấy cằm bạn.

"Giang Tri Vân, trời đã tối rồi."

"Ta..."

"Giang Tri Vân, ta hỏi tỷ một điều."

Mạch suy nghĩ bị y kéo trở lại.

"Ta..."

Lời còn chưa nói xong, khuôn mặt Cung Viễn Chủy đột nhiên phóng lớn. Ngay sau đó, môi chạm vào một tia ấm áp.

Đôi môi đó chậm rãi di chuyển xuống, hơi thở ấm áp lan toả trên cổ, có chút nhột nhột khiến bạn không khỏi có chút động tình.

“Viễn...Viễn Chủy, không thể."

Bạn cố gắng đẩy y ra, nhưng y lại há miệng cắn vào cổ bạn, không nhẹ cũng không mạnh, làm cho cơ thể bạn trở nên mềm nhũn như vũng bùn.

Y ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt bạn rồi nhẹ nhàng vuốt ve đôi má ấy.

"Giang Tri Vân, ta không cho phép nàng rời xa ta."

"Cả đời này cũng đừng nghĩ tới chuyện đó."

Y phục từng mảnh một bị cởi ra, tay Cung Viễn Chủy nóng đến lạ thường, khiến cơ thể bạn không ngừng run rẩy.

Tấm sa mỏng treo bên đầu giường bị y buông xuống. Cả gian phòng tức khắc được bao phủ bởi bầu không khí ám muội, những tiếng rên nhỏ dần dần bắt đầu rời rạc vỡ vụn.

Cung Viễn Chủy × Bạn Đồng Nhân VănNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ