Nhân Ly luôn cho rằng mình không phải một cô gái si tình, nhưng từ sau khi gặp lại Tả Dật Phi, cô bắt đầu hoài nghi bản thân, cảm giác bất lực ấy cứ luẩn quẩn trong đầu cô, xóa thế nào cũng không sạch.
Cô nằm trên giường, vô thức nghĩ tới những chuyện vụn vặt trước đây, nhớ tới quãng thời gian còn trẻ, nhớ tới niềm vui khi ấy, nhớ tới người kia. Cô vẫn còn mặc áo ngủ, gối đầu trên chiếc gối còn hơi của Tu Lăng, ngay lập tức cô trở mình sang bên kia. Gối đầu trên chiếc gối của anh mà lại nhớ tới một người đàn ông khác, cô cảm thấy giống như mình là kẻ phản bội.
Nhân Ly mở mắt nhìn trần nhà, suy nghĩ về rất nhiều thứ, nhất là tình cảm giữa cô và Tả Dật Phi. Cô tự hỏi, cô vẫn còn yêu, hay chỉ là không cam lòng?
Cuối cùng, cô đưa ra kết luận, nhàn cư vi bất thiện, chỉ tại cô ngày ngày ở nhà ngồi không, nên mới suy nghĩ linh tinh như vậy.
Đúng là đã ăn no rửng mỡ rồi! Nhân Ly cố gắng tự làm mình tỉnh táo lại.
Làm phu nhân lâu quá, thành ra tâm hồn lẫn đầu óc đều rỗng tuếch mất rồi. Nếu như cô cũng như mọi người, hàng ngày phải đi làm, phải đau đầu vì kế sinh nhai, lo tiền điện, tiền nước, tiền nhà... thì đâu có thời gian để suy nghĩ mấy chuyện vẩn vơ kia nữa.
Bấy giờ, Nhân Ly mới muốn rời giường. Cô nhìn đồng hồ, tự trách bản thận thật là vô dụng. Người ta đã đi làm được hai tiếng rồi cô mới lười nhác dậy, thật là không biết tự giác làm một người vợ đúng nghĩa gì cả.
Nhân Ly nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng thấy hổ thẹn, dù sao thì Tu Lăng hai năm qua cũng không ghét bỏ gì cô.
Đây là lần đầu tiên cô tới tập đoàn Bắc Lâm. Tòa nhà cao chọc trời có kiến trúc đặc biệt nhất thành phố C, toàn bộ được bao bọc bởi lớp kính đục màu lam nhạt, tạo nên một cảm giác thần bí. Giang Nhân Ly ung dung bước vào, qua cửa lớn không quá khó, mấy nhân viên bảo vệ quan sát cô một chút rồi cho vào. Cô đứng trong thang máy, ấn số chọn tầng cao nhất. Thỉnh thoảng có người ra người vào, dáng vẻ ai nấy đều rất vội vã.
Ra khỏi thang máy, Nhân Ly thấy mọi người dường như đều bận rộn, không ai chủ động đến bắt chuyện với cô.
Nhân Ly đi tới bàn thư ký: "Tôi tìm Mạc Tu Lăng."
Thư kí Tiểu Trương nhìn cô nói: "Tổng giám đốc đang họp."
"Họp đến lúc nào mới xong?"
Ngữ điệu của Nhân Ly khiến Tiểu Trương sững sờ trong giây lát, cô ta mở sổ ghi chép: "Còn hai mươi tám phút nữa."
"Cho tôi một tách cà phê sữa không đường." Nhân Ly ung dung ra lệnh, sau đó tao nhã ngồi trên sofa.
Tiểu Trương càng sửng sốt, người đến tìm tổng giám đốc rất nhiều, nhưng bọn họ đều dùng lời lẽ ngon ngọt để lấy lòng hết sức có thể, còn cô gái này lại rất đặc biệt. Tiểu Trương nhếch môi, thật đúng là được mở rộng tầm mắt, cái danh mỹ nữ quả nhiên là tấm kim bài lớn.
Chương Tâm Dật từ phòng họp đi ra để chuẩn bị tư liệu, vừa nhìn thấy Giang Nhân Ly, cô vội vàng đi tới chào hỏi: "Mạc phu nhân, sao cô lại tới đây?"
![](https://img.wattpad.com/cover/372269136-288-k3806.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
AI HIỂU ĐƯỢC LÒNG EM - LỤC XU
RomanceKhi còn nhỏ, cô có tình cảm với anh, thế nhưng lúc ấy anh còn đang cùng với cô em gái cùng cha khác mẹ của cô trình diễn tiết mục thanh mai trúc mã. Cô chứng kiến họ cùng nhau ngắm sao, cùng nhau học bài, cùng nhau đạp xe đi hóng gió. Cô biết, giữa...