Chương 19: Chúng ta không phải thiên thần

92 3 0
                                    

Tất cả những chuyện này xảy ra như thế nào, Mạc Tu Lăng dường như vĩnh viễn không thể nào giải thích được, vĩnh viễn không thể nào tìm ra câu trả lời.

Sáng hôm sau, anh mang cháo đến bệnh viện, theo yêu cầu của Nhân Đình. Nhưng mới đến ngoài cửa phòng bệnh, anh chợt nghe thấy bên trong cãi cọ kịch liệt.

Nhân Ly hung hăng tát Nhân Đình một cái: "Đúng! Tôi chỉ hận cô không thể chết ngay tức khắc!" Nhân Ly cười nhạt: "Không phải cô chỉ là con riêng thôi sao? Chẳng lẽ cô thật sự coi mình là con gái nhà họ Giang, cho rằng mình cao quý? Trong cơ thể cô chỉ là một mầm mống thấp hèn, thấp hèn hệt như mẹ cô...." Nhân Ly càng nói càng quá đáng, giơ tay lên định tát cái thứ hai.

Tu Lăng quẳng bát cháo trong tay, chạy vào ngăn Nhân Ly: "Em làm cái gì thế?"

"Liên quan gì tới người ngoài như anh?" Nhân Ly không chịu thua.

"Em có coi Đình là "người trong" hay sao? Đã như vậy, chẳng phải là cũng liên quan tới người ngoài như tôi sao?" Tu Lăng tức giận, anh thật sự không ngờ Nhân Ly lại có một mặt đen tối như thế.

Nhân Đình không biết làm thế nào cho phải, đành kéo tay Tu Lăng: "Anh Tu Lăng, buông chị ra, anh làm chị đau đấy."

Tu Lăng buông tay, Nhân Ly trừng mắt nhìn anh, sau đó lại nhìn Nhân Đình: "Cô đừng vội đắc ý, cô sẽ không có kết quả tốt đẹp." Nói xong, cô như một làn khói, lặng lẽ biến mất.

Tu Lăng nhìn khuôn mặt sưng đỏ của Nhân Đình: "Còn đau không?"

Nhân Đình lắc đầu, nhìn cháo rơi vãi trên mặt đất: "Đáng tiếc, để anh mất công."

"Không sao." Tu Lăng thở dài, sau đó đỡ cô ngồi dậy.

Nhân Đình kéo tay anh: "Không nên trách chị hai, đều là lỗi của em. Tâm trạng chị hai không tốt, chị ấy chỉ...", cô dừng lại một chút mới nói tiếp: "Chỉ là thất tình, chỉ là đau khổ quá, cho nên mới tức giận. Nghe nói Tả Dật Phi lên máy bay đi nước ngoài, anh ta bỏ chị rồi. Cho nên tâm trạng chị mới không tốt."

"Như vậy cũng không nên đánh em." Tu Lăng nghĩ tới liền tức giận.

Nhân Đình lắc đầu: "Là em sai." Cô cầm lên một tờ chi phiếu đưa cho Tu Lăng: "Đây là số tiền em tiết kiệm mấy năm qua, không nhiều lắm, chỉ có tám vạn. Chị hai đã chia tay Tả Dật Phi, và cũng đã... đồng ý kết hôn với anh. Chị gái em sắp cưới anh trai tốt nhất của em, em không có ý kiến gì, em chỉ muốn đưa cho chị ấy chút tiền này coi như quà mừng, nhưng chị không nhận, chị cho rằng em dùng tiền nhục mạ chị, cho nên mới ra tay. Anh không nên trách chị ấy."

Tu Lăng còn muốn nói thêm, nhưng thấy cô như vậy lại không đành lòng: "Tính cách hai chị em em thật khác biệt quá lớn." Anh nhẹ tay xoa mặt cô: "Còn đau không?"

Nhân Đình khẽ lắc đầu: "Không đau, không hề đau."

Nhân Đình nằm ở trên giường, cô nhìn trần nhà, vẻ mặt rất bình tĩnh. Cô nắm lấy tay Tu Lăng: "Anh Tu Lăng, đừng tiếp tục chống đối nữa, bác Mạc và dì Hoàng sẽ khó xử. Chị hai đã thỏa hiệp rồi. Với tính cách của chị, nhất định chị sẽ không thay đổi, hai người rất xứng đôi, lấy nhau sẽ làm mọi người hài lòng. Anh kết hôn với chị cũng rất tốt mà, ở trường có nhiều người vẫn còn đang theo đuổi chị." Cô cười: "Hứa với em, phải sống thật tốt với chị, hai người phải hạnh phúc."

AI HIỂU ĐƯỢC LÒNG EM - LỤC XUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ