Chương 40

543 46 3
                                    

Đưa Tiểu Mệnh về nhà, hai người cùng nhau tắm rửa cho nó. Sau khi rửa sạch nước bẩn trên mặt, nó mới lộ ra hình dáng ban đầu.

Vì dễ bị dị ứng nên Thẩm Nhung hiếm khi tiếp xúc với động vật.

Lúc này, nhìn Tiểu Mệnh của Thịnh Minh Trản được quấn trong chiếc khăn tắm lớn, nàng phát hiện ra loài chó cũng có thể lộ ra cảm xúc "sợ hãi" trong mắt chúng.

"Đừng sợ."

Nghĩ đến Thịnh Minh Trản nói chú chó giống cô, Thẩm Nhung liền không muốn nhìn thấy nó sợ hãi.

Dùng đầu ngón tay xoa xoa hai vòng tròn trên cái đầu nhỏ của nó, Thẩm Nhung dịu dàng nói: "Ở nhà mình không cần sợ."

"Mẹ có thấy phiền không?" Thịnh Minh Trản hỏi Thẩm Nhung.

Thẩm Nhung nói: "Mỗi năm bà ấy có thể ở nhà mấy ngày, sao lại thấy phiền? Cứ coi như chúng ta có thêm chị em đi."

"Sao em biết Tiểu Mệnh là cái?"

"Không thể nào! Lật lại cho em xem một chút! Nhà chúng ta có thêm giống đực thì sẽ là chuyện lớn đấy!"

Hai người nhanh chóng lật nó lại để kiểm tra nhưng không thấy vật thể khả nghi nào. Quả thực là cái.

Thẩm Nhung thở phào nhẹ nhõm: "Được rồi, vậy em yên tâm rồi."

Thịnh Minh Trản lại lật Tiểu Mệnh, cho nó ngồi lên đùi mình, mở miệng kiểm tra tình trạng răng và tuổi của nó.

Vừa kiểm tra, cô vừa tò mò hỏi Thẩm Nhung: "Giống đực thì sao?"

"Giống đực rất phiền phức."

Thẩm Nhung chỉ vào ghế sô pha nói: "Lần trước ở Thẩm gia chúng ta cũng có một giống đực, ngu ngốc ngồi ở chỗ này."

Thịnh Minh Trản mơ hồ cảm thấy nàng đang nói cha nàng.

Trong trí nhớ của Thịnh Minh Trản, Thịnh gia và Thẩm gia tới lui, gần như không có dấu vết của cha Thẩm Nhung.

Thỉnh thoảng có thể nghe thấy từ "anh ta" trong cuộc trò chuyện giữa Thẩm Đại và dì Khương. Mỗi lần nhắc đến, Thẩm Đại đều cảm thấy chán ghét người này.

Nhắc mới nhớ, hình như Thẩm Nhung không chơi cùng nam sinh.

Cũng không có gì kỳ quái, nàng không thích kết bạn, cũng không có bạn học nữ tốt nào, đếm tới đếm lui chỉ có Tần Duẫn.

Tần Duẫn cũng thi đậu vào trường của hai người, học cùng lớp với Thẩm Nhung. Hai người thỉnh thoảng hẹn nhau đi mua sắm, hoặc giữa trưa không muốn về nhà thì cùng nhau đi ăn.

Thịnh Minh Trản nhìn ra được, Thẩm Nhung cũng không nói nhiều với Tần Duẫn về mối bận tâm của mình.

"Trò chuyện không tới." Thẩm Nhung từng nói: "Em cảm thấy tất cả bạn cùng trang lứa đều rất ấu trĩ, Tần Duẫn tốt hơn một chút, nhưng em không thích bất kỳ minh tinh nào mà cậu ấy theo đuổi. Thịnh Minh Trản, chị trưởng thành hơn, có thể cùng nói chuyện với em."

[BHTT][Edit] Phúc Thuỷ - Ninh ViễnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ