61. Tôi phải làm gì ngoài việc kéo em đi khiêu vũ?

47 7 2
                                    

Sự quen thuộc thấm vào huyết quản khi cơ thể cậu phản ứng tự nhiên với những động tác đó. Một bàn tay nắm lấy tay cậu trong khi tay kia áp vào hông, kéo cậu vào điệu nhảy khi cơ thể của cậu không thể cưỡng lại vô số âm thanh của những giai điệu đang hoà quyện trong không khí.

Hơi thở của Hadrian dồn dập, đôi mắt lóe sáng khi chúng gặp đôi mắt đỏ. Màu đỏ như máu tan thành sắc đen huyền bí - một nụ cười đi kèm với đôi mắt đó khi cậu lại bị kéo đi. Cảm giác thật khó chịu, cơ thể của cậu bị ép buộc chuyển động theo những hướng không mong muốn, khiến cậu giật mình phản kháng. Đó là một cuộc đấu sức căng thẳng bởi sự cân bằng của họ liên tục bị thách thức, đe dọa sẽ khiến một trong hai ngã xuống và kéo người kia theo.

"Ngươi—" Cậu khạc nhổ, cố gắng hết sức để giẫm lên chân Riddle. Thật không may, Riddle rất giỏi tránh bị ám sát ngón chân. "Ngươi muốn chết hay sao?"

"Ngược lại, tôi dự định sống càng lâu càng tốt." Riddle ngâm nga, ép buộc Hadrian xoay vòng theo điệu nhạc. Hắn cẩn thận, đảm bảo rằng dù có bao nhiêu lượt, họ cũng sẽ không đổi chỗ với cặp khác. "Tuy nhiên, tôi là một người sẽ làm mọi thứ và bất cứ điều gì vì những gì tôi muốn... bất kể những rủi ro trước mắt tôi."

"Ngươi đang suy nghĩ giống như một Gryffindor." Hades lầm bầm, móc một chân vào chân Riddle, khiến người kia ngã xuống. Cậu bắt lấy hắn ta trước khi hắn ngã, quấn một cánh tay quanh eo Riddle và kiểm soát điệu nhảy. Trong trường hợp của cậu, Riddle không nặng. Có lẽ đây chỉ là ảnh hưởng sau khi hắn phục sinh của hắn. "Và ta không phải là một rủi ro mà mọi người thường gặp phải. Hãy hỏi Barty."

Sự ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt của Riddle nhưng ngay sau đó, một nụ cười toe toét hiện ra khi Hadrian kéo hắn dậy. "Đó là điều khiến cậu trở thành lựa chọn duy nhất của tôi. Rủi ro mà không ai khác dám chấp nhận."

Một, hai, ba. Một, hai, ba... Hadrian nghĩ, nhớ lại khoảng thời gian còn là Arcturus và những lớp học nghiêm khắc đến mức cực đoan. Khiêu vũ trong phòng khiêu vũ là một trong những thứ khó đối phó nhất, xét đến việc cậu và Cassiopeia thường giẫm vào chân nhau mỗi khi luyện tập. Gia sư của họ ghét họ vì điều đó. Nỗi nhớ bùng lên trong cậu trong vài giây trước khi cậu kéo mình trở lại thực tại, nhăn mặt giữ chặt Riddle.

"Ta nói ngươi ngu ngốc." Cậu hạ Riddle giống như những người khác đã làm với bạn nhảy của họ. Ngón tay của cậu đe dọa trượt khỏi eo Riddle, cân nhắc xem liệu cậu có nên thả Riddle xuống ngay bây giờ và giả vờ vụng về không.

Người kia dường như nhận ra khả năng mình sắp ngã - hai tay hắn ngay lập tức quấn quanh cổ Hades. Một tiếng rên rỉ nhỏ phát ra từ Hades khi cậu bị kéo xuống, trừng mắt nhìn Riddle, cũng cười khẩy đáp lại. Sự mất cân bằng thật khủng khiếp - bàn tay cậu siết chặt Riddle cho đến khi người đàn ông đang nhăn mặt vì cơn đau nhói. Cậu buộc mình phải kéo Chúa tể Hắc ám trở lại và theo giai điệu.

Cậu bị cám dỗ bởi việc thực sự thả hắn xuống - làm nhục hắn ta và cười khi cậu giả vờ ngây thơ. Nhưng việc tỏ ra hẹp hòi vào lúc này thật vô nghĩa, thà giả vờ lịch sự còn hơn là bị coi là một đứa trẻ con ngốc nghếch. Đó là viễn cảnh tệ nhất trước mặt các nhà ngoại giao và đại diện nước ngoài. Hadrian muốn một hình ảnh tốt đẹp được in sâu vào tâm trí của những người nước ngoài mà cậu đã trò chuyện, chứ không phải là một tên ngốc vụng về nào đó.

(HP) Sự Tham LamNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ