Chương 15: Quậy nào! quậy nào! Yuuki ta không phải dạng vừa đâu!

2.9K 159 16
                                    

Chương này dành cho bạn @Tuyetnhi2003 cảm ơn vì đã ủng hộ.
~~~~~~~~

"BÙM"

1 tiếng nổ lớn vang lên trong 1 căn phòng ở hoàng cung Hitaito khiến cả cung điện hoảng hồn.

"Rầm!"

-Yuuki!!! Ngươi có sao không đấy!!!

Cánh cửa bật mở 1 cách thô bạo. Xuất hiện trước mắt là hình dáng 1 chàng trai tóc bạch kim dáng người cao ráo... cơ mà quần áo thì xộc xệch, đầu tóc rối bù, mồ hôi chảy ướt thẫm cả lưng, trên tay còn là 1 bản tấu chương. Thật chẳng còn gì là dáng vẻ 1 chàng hoàng tử đẹp trai nho nhã nữa rồi. Haizz.

Sau tiếng nổ làm lung lay đất trời ấy. Izumin đang phê tấu chương thì lập tức bật dậy chạy ngay đến đây. Cơ mà anh Min chạy nhanh thật... từ nơi anh phê tấu chương đến tận đây thì cách tận 2 cái vườn thượng uyển cơ mà. Mà cái nào cái nấy rộng kinh khủng đấy. Chứng tỏ anh Min lo cho chị Yuu thế nào rồi đấy...

-I... Izumin... hì hì. -Yuuki đứng ngơ ngác rồi phì cười nhìn dáng người Izumin.

-cười cái gì. Ngươi có sao không đấy... ngươi...

Trước mắt Izumin hiện giờ là 1 cô nhóc tóc đen mắt vàng, dáng người nhỏ con, trên tay là 1 ống dung dịch đã vỡ và... xung quanh là 1 đống bụi đen cùng khói khắp nơi...

-ngươi lại chế thuốc nữa sao Yuuki? Lần này là gì đây. -Izumin thở dài chỉnh trang lại đầu tóc và quần áo. Rồi hắn đến cạnh Yuuki nhẹ nhàng lấy mảnh vỡ ra rồi lau máu trên tay cho nó. Động tác cử chỉ hết sức nhẹ nhàng.

-được rồi Izumin. Ta không sao. Lại thất bại rồi. Tức quá đi! - Nó hậm hực dậm dậm chân xuống đất. Tay chống hông. Chu môi ức chế. Điệu bộ rất ư là trẻ con

- Yuuki à... ngươi ở hoàng cung ta được 1 tuần rồi mà ngày nào cũng phá trong cung hết là sao.

- A! Nhờ ngươi nhắc ta mới để ý. Ở đây 1 tuần rồi mà chưa biết khung cảnh bên ngoài thế nào. Okay. Ra ngoài chơi thôi!!

Yuuki hai mắt sáng rực. Tíu ta tíu tít chạy lon ton ra ngoài nhưng nhanh chóng đã bị Izumin giữ lại

-nè. Sao không cho ta đi

-Ngươi tính đi 1 mình à

- chứ gì nữa. Dù gì ta cũng đâu quen ai để rủ đi cùng.

-ngươi có quen ta còn gì. Hừ. Đợi một chút. Ta xử lý xong hết đám tấu chương này rồi đi cùng ngươi. Ngồi yên đó! -Izumin ấn vai Yuuki ngồi xuống cạnh mình.
-xì... lại tấu chương... sao ngày nào ngươi cũng làm cả chục cái thế. Đưa ta xem coi. Gì mà nhiều quá vậy! -nó nhanh nhảu giựt lấy 1 tờ...

ôi mẹ ơi... toàn chữ... chữ và chữ... còn là chữ Hitaito... chả hiểu gì hết. Nó xanh mặt nhìn vào tấu chương rồi lại nhìn Izumin rồi tiếp tục nhìn tấu chương và nhìn Izumin lần nữa.

-nè... nè... ngươi làm gì thì làm chứ. Sao lại bắt ta ngồi đây! Cho ta ra ngoài chơi đi mà~ Izumin~~~ -nó lay lay cánh tay hắn. Làm vẻ nũng nịu.

-ngươi không được đi 1 mình. -Izumin mắt không rời tấu chương. Tay vẫn hoạt động liên tục chả thèm nhìn nó

-oh come on! Tại sao chứ. Đi 1 mình cũng được mà. Ta không sợ bị cướp hay gì gì đó đâu. Ngươi cũng biết ta giỏi võ mà.

(Đồng Nhân NHAC) Lạc Vào Thế Giới Nữ Hoàng Ai CậpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ