chương 77: phù thủy Kirke

1K 46 39
                                    

"What?! Phù Thủy Kirke??!!"

Yuuki tròn dẹt mắt nhìn người phụ nữ trước mặt. Có vẻ không đúng lắm. Trong truyện bà ta tóc xoăn sóng màu nâu nhạt cơ mà. Thế quái nào bà này lại tóc đen duỗi thẳng. Tuy vậy vẻ u ám vẫn tràn ngập xung quanh, không lẫn vào đâu được.

- Phù Thủy sao? Hừm... Yuuki, em định thế nào đây?...

Menfuisu bất chợt quay sang hỏi Yuuki, lại nhận thấy nét khó hiểu kì lạ trong mắt nó thì khá là thắc mắc.

-... tạm thời cứ để bà ta ở tạm trên thuyền đi, ngày mai có lẽ sẽ ghé ngang đảo gì đó rồi cho bà ta xuống cũng được...

Akira bên cạnh lên tiếng thay Yuuki. Anh nhận thấy bà ta có gì đó quen quen, hình như là 1 nhân vật trong truyện thì phải? Cơ mà có lẽ do đất diễn ít quá nên không nhớ rõ lắm. Tạm thời cứ vậy đã, chuyện gì đến cũng sẽ đến sau

Menfuisu gật đầu rồi ra lệnh chuẩn bị 1 chỗ cho bà ta ở. Sau cùng cả bọn cũng lết vô trong luôn nghỉ ngơi và ăn tối luôn. Trời cũng tối luôn rồi còn gì, thời gian trôi nhanh thật~~

Khuya. Bầu trời đêm trên biển đầy sao lấp lánh, chiếu soi mặt biển lung linh như 1 dải lụa ngân hà đẹp đẽ.

Izumin lượn lờ đi dạo xung quanh. Hôm nay tự dưng hắn không ngủ được. Nghĩ đến mấy ngày qua Yuuki dường như đang dần mở rộng con tim với hắn, hắn chợt đỏ mặt.

Càng ngày, hắn hình như không thể sống thiếu Yuuki thì phải? Chỉ cần không thấy Yuuki trong tầm mắt lập tức vội vàng đi tìm. Izumin rất thích nhìn thấy bóng dáng bé nhỏ của Yuuki chạy tới chạy lui vui đùa hồn nhiên vui vẻ, hắn cũng rất thích mấy câu nói bông đùa dễ gây ức chế khiến người khác giận đến tím mặt của nó, thích luôn cả khi nó dịu dàng chăm sóc 4 thú cưng, nhẹ nhàng quan tâm từng li từng tý, lại cũng rất thích nụ cười đầy đẹp đẽ, tỏa sáng như vầng hào quang giữa đêm khuya lấp lánh. Nhất là khi, nụ cười ấy đôi lúc lại dành cho hắn.

Thời gian qua hắn lại càng chết mê chết mệt cô công chúa này rồi. Izumin cũng đã thấy được 1 mặt khác của Yuuki, 1 bộ mặt nghiêm túc làm việc, suy nghĩ đăm chiêu. Tuy nhiên hắn chẳng thích việc này chút nào. Hắn chỉ thích nó hoạt động tay chân chạy loanh quanh vui đùa, chứ khi nhìn thấy nó mệt mỏi suy nghĩ công việc làm cho hắn có phần xót xa thay.

"Ôi Yuuki, giá như nàng hiểu tấm lòng ta..."

"ta muốn nàng là của ta nhanh nhất có thể. Như thế ta sẽ toàn tâm toàn ý ở bên nàng, sẵn sàng vì nàng làm những điều dù có hoang đường cũng là tình nguyện làm, ta sẽ có thể công khai ôm lấy nàng, hít hà hương thơm kì lạ từ người nàng, bảo vệ nàng,..."

"ta ước điều đó đến sớm hơn 1 chút. Nhưng mà, vì nàng ta sẽ cố gắng chờ đợi. Chỉ mong nàng mau chóng hiểu ra tâm ý ta..."

"Yuuki, ta yêu nàng rất nhiều"

(Neko: Ta nói bản thân khi viết đoạn này có phần nổi da gà vì độ sến hường phấn của nó... ta nhận ra 1 điều.... ta không có khiếu viết thể loại hường!!! Ta chỉ thích viết hành động + phiêu lưu thôi!!!!!)

Izumin đắm chìm trong suy nghĩ về người nào đó, cũng không để ý bước chân đã bước đến đâu. Phút chốc lại đứng thừ người trên đuôi thuyền, để cho làn gió đêm thổi tung mái tóc bạch kim hiếm có.

(Đồng Nhân NHAC) Lạc Vào Thế Giới Nữ Hoàng Ai CậpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ