Chương 64

4.6K 176 22
                                    

Lúc Chung Hằng gọi tới, Hứa Duy vừa mua xong trà sữa, ba người mỗi người một cốc.

Lâm Ưu đưa điện thoại qua: "Này, thiếu gia nhà cậu đấy."

Hứa Duy bắt máy: "Alo?"

Sau một lúc im lặng, đầu bên kia "Ừ" một tiếng rất trầm.

Hứa Duy nhớ đến cảnh hôn cậu lúc nãy, không tự nhiên cho lắm, im lặng chờ cậu nói.

Một lúc sau mới nghe thấy tiếng cười nhẹ, "Cậu lợi hại thật đấy."

Giọng điệu nhàn nhạt của cậu có chút mờ ám: "Hôn xong liền chạy?"

"Có chạy đâu." Cô thấp giọng nói.

Chỉ là nhân lúc cậu ngẩn người thì cô chuồn nhanh đi thôi mà.

Hứa Duy không biết Chung Hằng có nghe thấy câu đó không, nhưng cô nghe thấy tiếng cậu cười ở đầu bên kia, cực kỳ vui vẻ.

Hứa Duy bị cậu cười đến nỗi tai nóng lên, cô dường như có thể tưởng tượng ra bộ dáng của cậu lúc này.

"Đừng cười nữa."

"Hửm?" Chung Hằng thu lại chút.

Hứa Duy chuyển đề tài: "Cậu vẫn ở bên ngoài à?"

"Ừ. Bọn cậu đang ở đâu?"

"Đến trạm xe buýt rồi. Cậu về nhà đi, không là sẽ bị lạnh. Còn nữa, thử giày đi nhé, không hợp thì nói nhé. Tôi..."

"Hứa Duy." Chung Hằng cắt ngang lời cô.

"Hả?"

"Ngày mai hôn lại cậu."

Hứa Duy: "..."

Nghe thấy tiếng mở cửa, Chung Lâm vẫn còn đang nấu canh trong bếp. Lúc cô thò đầu ra ngoài nhìn thì thấy Chung Hằng ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách. Không biết đang nghĩ gì mà cứ vuốt mặt bên phải mãi, sau đó thì xách túi đi về phòng.

Tình huống gì vậy?

Chung Lâm khẽ khàng đi đến trước cửa phòng, nghiêng tai lắng nghe hồi lâu, cực kỳ cạn lời đẩy cửa ra: "Cười ngu cái gì thế."

Chung Hằng đang ngồi, tóc rối tung.

Mặt cậu đỏ bừng, có chút thẹn quá hóa giận: "Chị quản nhiều quá đấy."

Chung Lâm tinh mắt thấy đôi giày thể thao mới toanh dưới đất. Cô ấy đi lại gần: "Giày mới à, ai tặng đấy?"

Chung Hằng không trả lời, bỏ giày vào trong hộp rồi cất vào tủ đầu giường.

Chung Lâm hiểu được phần nào, đoán: "Là cô bé dạy kèm cho em hả?"

Chung Hằng giờ lại ừ một tiếng, khóe môi cong lên thể hiện tâm trạng vui vẻ.

Chung Lâm lại nhìn thấy hộp sủi cảo trên bàn: "Sủi cảo cũng là cô bé tặng à?"

"Ừ. Cô ấy tự làm đấy, giỏi không?"

Chung Lâm buồn cười nhìn cậu.

Kiêu ngạo như vậy, đuôi sắp vểnh lên rồi kìa.

Chung Lâm trong lòng nghĩ cô bé kia thú vị phết đấy chứ, lần sau tìm lý do đi gặp thôi.

Sinh nhật này của Chung Hằng giản dị nhưng rất vui vẻ.

19 ngàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ