Chương 71

4.9K 159 20
                                    

Sau khi Hứa Duy dỗ thiếu gia xong liền cảm thấy đại sự đã thành. Còn về việc đánh nhau, nó hoàn toàn không phải vấn đề gì to tát.

Như cô nghĩ, việc đó được giải quyết rất nhanh.

Lư Hoan tuy tính cách ấu trĩ nhưng đôi khi cũng không ngốc lắm. Cô ta biết chuyện mình cho người chặn đánh Chung Hằng là một yếu điểm lớn, thế là không nói lý do đánh nhau với Hứa Duy. Mà Hứa Duy cũng không muốn kéo Chung Hằng vào nên càng không nói. Giáo viên hết cách, đành để hai người xin lỗi nhau.

Còn về phần tự kiểm điểm, đương nhiên là không thể thiếu.

Hứa Duy theo yêu cầu của thầy Trần mà đọc bản kiểm điểm một nghìn chữ trước lớp.

Do Chung Hằng rất được chú ý trong trường nên việc Lư Hoan và Hứa Duy đánh nhau tạo nên chấn động không nhỏ. Suốt một tuần đi đâu cô cũng bị người ta quay đầu nhìn chỉ trỏ rồi bàn tán, làm Chung Hằng tức đến mức trừng người ta bao nhiêu lần.

Nhưng mà, sau chuyện này thì thầy Trần không định mắt nhắm mắt mở với bọn họ nữa. Không tiện liên lạc với phụ huynh của Hứa Duy nên ông đành phải bắt đầu từ Chung Hằng.

Kết quả là, buổi trưa thứ hai tuần tiếp theo, Hứa Duy nhìn thấy chị của Chung Hằng ở văn phòng.
Lúc này Chung Lâm mới hai mươi tuổi nhưng đã tới với thân phận là phụ huynh của Chung Hằng rồi làm Hứa Duy hơi căng thẳng.

Đây là lần đầu tiên cô gặp tình huống như vậy.
Cô im lặng đứng một bên, nghe thầy Trần nói với Chung Lâm về vấn đề yêu sớm của cô với Chung Hằng.

Không thể không nói, thầy Trần bình thường rất hòa nhã, khi nói chuyện với phụ huynh lý lẽ lại rất sắc bén.

Hứa Duy nghe mà suýt nữa cảm thấy việc cô với Chung Hằng yêu sớm là trái với ý trời, hậu họa khôn cùng.

Thấy thầy Trần khuyên bảo Chung Lâm nên quản thúc Chung Hằng nhiều hơn, cô cảm thấy cậu nhất định sẽ tức giận.

Cô len lén nhìn Chung Hằng, vừa lúc cậu cũng nhìn qua, hai ánh mắt chạm vào nhau, cậu cong môi cười với cô.

Vậy mà vẫn cười được.

Tinh thần lạc quan trong mọi hoàn cảnh này thật đáng kính phục.

Hứa Duy im lặng thu hồi tầm mắt, suy nghĩ nên ứng phó với tình hình này như thế nào, ai ngờ bà chị lại hoàn toàn giống cậu em, hành xử không theo lẽ thường chút nào.

Thầy Trần vừa nói xong, Chung Lâm liền vui vẻ nhìn Hứa Duy mấy cái.

Mắt của Chung Lâm rất giống Chung Hằng, cô chợt nhận ra điều này, hơi kinh ngạc nhìn cô ấy.
Chung Lâm cười thân thiện với cô, quay đầu lại nói với thầy Trần: "Thầy Trần, tôi hiểu ý của thầy, em trai tôi nghịch ngợm lại lười biếng, hai năm nay thầy đã vất vả rồi."

Ông phất phất tay: "Đừng khách sáo."

"Nhưng mà, về chuyện thầy nói ngày hôm nay... Không giấu gì thầy,từ khi em trai tôi hẹn hò, không đánh nhau không gây sự nữa, mỗi ngày đều về sớm học bài, rất ngoan ngoãn , làm sao tôi bảo hai đứa chia tay được, tôi còn mong hai đứa cứ thế này ấy chứ."

19 ngàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ