Chương 75

6.4K 163 3
                                    

Sau này Hứa Duy chợt nhớ lại, đại hội thể thao ngày ấy quả thật là rất buồn cười. Cô vì muốn Chung Hằng tham gia mà chạy đi làm phát thanh viên, còn Chung Hằng cũng không phụ sự mong đợi mà làm con cá mắc câu, thi bốn hạng mục thì giành vị trí quán quân hết cả bốn, còn vì thế mà khiếp lớp 12-10 đạt được danh hiệu tập thể lớp xuất sắc, mà Chung Hằng lại lần nữa chứng tỏ sức hút với các em gái lớp 10,11.

Nhưng mà, hai ngày đại hội thể thao ngắn ngủi cũng chỉ là nhàn nhã nhất thời trong quãng thời gian bận ngập đầu, dần dần trở thành một đoạn nhỏ trong ký ức.

Những thứ mà lớp mười hai không thiếu nhất là bài thi, bài tập và kỳ thi tháng.

Tiết trời dần chuyển lạnh, cây cổ thụ mọc cạnh sân bóng đã rụng sạch lá. Trận tuyết đầu mùa rơi từ ngày cuối cùng của năm cũ đến tận ngày đầu tiên của năm mới.

Chung Hằng đón sinh nhật tuổi mười bảy, qua Tết Dương lịch là kỳ thi cuối kỳ. Đợt ôn tập đầu tiên đã kết thúc, bài kiểm tra cuối kỳ rất có ý nghĩa, nó quyết định học sinh có thể đón một năm mới trong vui vẻ hay không. Cũng chính là kỳ thi này lập nên một kỷ lục mới của Chung Hằng, cậu lọt vào top mười, đồng hạng chín với Vương Húc Nhượng.

Chỉ nửa học kỳ đã từ hạng mười chín lên hạng chín, ngay cả Hứa Minh Huy cũng tấm tắc khen cậu không dứt.

Hứa Duy cảm nhận được, bản thân Chung Hằng cũng rất vui.

Tuy cậu không nói gì, nhưng cô biết tính cậu hay ghi thù, cứ luôn âm thầm coi Vương Húc Nhượng là đối thủ của mình. Lần này không chỉ tiến bộ mà còn đuổi kịp Vương Húc Nhượng, chẳng trách tâm trạng lại tốt như vậy.

Buổi tối lúc tự học còn vẽ tranh cho cô, lần này không phải ếch nữa mà có hoa sen, có cá nhỏ, có cả nòng nọc,... thêm chút nước nữa là thành một cái hồ be bé xinh xinh rồi.

Hứa Duy nhịn cười cất bức tranh đi.

Lúc trước vừa mới gặp mặt, không quen biết mấy, luôn cảm thấy cậu luôn là bộ dáng ngầu ngầu bất cần đời. Giờ ở cạnh nhau đã lâu mới biết đến mặt trẻ con của cậu.

Hứa Duy cảm thấy lúc trước cậu biểu hiện ra ngoài là một con hổ, thực ra ở sâu thẳm trong đáy lòng cậu là một con mèo hoa nhỏ, mềm mại lại sạch sẽ, lúc vui vẻ sẽ lười biếng nằm trên bụng bạn, lúc không vui sẽ cào cho bạn một phát, không có tính uy hiếp gì cả, chỉ là hơi kiêu ngạo mà thôi.

Còn về cái tật hay kiêu ngạo này ấy à, sau này rồi sẽ tốt hơn thôi.

Sau khi học bù xong là được nghỉ, Tết Nguyên Đán ngay trước mắt.

Kỳ nghỉ của lớp mười hai bị thu hẹp lại, còn chưa tới hai tuần. Hứa Duy về quê đón Tết không cẩn thận bị cảm lạnh, còn chưa khỏi đã phải về Phong Châu, bởi vì mùng bảy đến trường, mùng tám đi học.

Ngày tới trường Hứa Duy dậy muộn, đánh răng rửa mặt xong liền vội vã cầm túi chạy ra khỏi cửa, từ đằng xa đã nhìn thấy bóng dáng Chung Hằng đứng đầu ngõ.

Cô vẫy tay với cậu rồi chạy đến, vì chạy quá nhanh nên gió lạnh lùa hết vào miệng. Còn chưa kịp đi tới đó thì Chung Hằng đã tiến lên ôm cô vào lòng.

19 ngàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ