Chương 73

5.1K 160 22
                                    

Khi lên lớp mười hai, dường như không khí của cả tòa lầu dạy học đều thay đổi.

Nếu dùng lời thầy Trần Quang Huy mỗi ngày đều lải nhải bên miệng để nói, thì "cấp ba chỉ còn dư lại một phần ba mà thôi", những học sinh cố gắng lại càng cố gắng,mỗi ngày đều có cảm giác muốn ngất xỉu, từ tiết tự học buổi sáng cho đến tiết tự học buổi tối, chỉ có mỗi ba bữa cơm và giờ nghỉ trưa ngắn ngủi là có thể nghỉ ngơi một chút, ngay cả mười phút ra chơi và giờ thể dục cũng bị chiếm dụng.

Nếu mà nói cuộc sống năm lớp mười hai có gì khác với lúc trước, thì với Chung Hằng, điểm khác biệt lớn nhất là cậu không thể đưa Hứa Duy về nhà mỗi ngày nữa.

Do buổi tối phải tự học ở trường nên năm nay Hứa Duy vào ký túc xá trong trường ở. Chiều chủ nhật mỗi tuần cô tới ký túc, chiều thứ bảy tuần tiếp theo lại về nhà, một tuần chỉ có duy nhất một ngày nghỉ.

Nhưng mà cũng có một chuyện làm Chung Hằng vui vẻ.

Thầy chủ nhiệm học tập Diệt Tuyệt sư thái lớp kế bên, áp dụng chế độ sau mỗi kỳ thi tháng lại đổi chỗ ngồi một lần, những học sinh đạt thành tích cao nhất có thể tự chọn chỗ ngồi. Cũng chính là, bốn mươi tám chỗ ngồi trong lớp, người đứng nhất chọn đầu tiên, có thể chọn bất kỳ chỗ nào.
Lần thi tháng đầu tiên, sau khi được Lâm Ưu đồng ý, Hứa Duy chuyển đến hàng thứ hai từ dưới lên, Lâm Ưu vẫn là bạn cùng bàn của cô, mà ngay đằng sau cô là vị trí độc quyền của Chung Hằng, không ai dám giành chỗ với cậu.

Hứa Duy đúng lý hợp tình ngồi đằng trước Chung Hằng, chỉ cần quay đầu lại là có thể giảng bài cho cậu.

Chuyện này làm Chung Hằng vui vẻ suốt một thời gian dài.

Mỗi ngày cậu mang cho Hứa Duy mỗi bữa sáng khác nhau, mới sáng sớm đạp xe lên đường Hồng Phong mua tào phớ cho cô, có một lần đạp được nửa đường thì cái túi treo trên tay cầm bị đứt, đổ hết ra đường, cậu lại quay đầu lại đi mua một lần nữa. Ngày hôm sau thì thông minh hơn, bảo Lâm Ưu chuẩn bị giúp cậu một cái hộp cơm, buổi sáng mang cơm đi.

Đến lần thi tháng thứ hai, tất cả các kiến thức nền đều đã được Chung Hằng ôn kỹ một lần, không ngoài dự đoán mà vào được top 20 của lớp.

Dù chỉ được vị trí thứ mười chín, nhưng đã rất khá rồi. Nhất Trung dù sao cũng là trường trọng điểm của tỉnh, dù lớp 11-10 là lớp học yếu, nhưng đứng được trong top 20 tuyệt đối là rất khá, huống hồ Chung Hằng chỉ mới học nghiêm túc được năm lớp 11.

Nhưng Chung Hằng dường như không nghĩ như vậy.

Hứa Duy phát hiện, từ khi thầy giáo thông báo thứ hạng trên lớp, tâm trạng của cậu có hơi xuống dốc. Giờ ăn trưa, trong khi Triệu Tắc và Hứa Minh Huy không ngừng lải nhả thì cậu lại không nói chuyện nhiều, giờ tự học buổi tối cũng cắm đầu vào làm bài.

Tự học kết thúc lúc mười rưỡi. Vẫn như lúc trước, hai người cùng đi xuống tầng, tạm biệt ở cửa, Hứa Duy về ký túc, còn Chung Hằng đi lấy xe.

Đi được một đoạn, Hứa Duy nghĩ nghĩ, lại chạy ra nhà để xe.

Chung Hằng quả nhiên vẫn chưa đi. Cậu đang dắt xe ra, thấy Hứa Duy tới thì ngẩn ra: "Sao cậu lại tới đây?"

19 ngàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ