Chương 65

5.1K 148 3
                                    

Theo lý mà nói, kỳ nghỉ đông đáng lẽ nên ăn chơi tận hứng, nhưng Hứa Minh Huy và Triệu Tắc đều cảm thấy rất nhàm chán, trừ đi chơi game hay đánh bi-a với đám con trai thì chẳng làm gì khác nữa.

Mấy kỳ nghỉ trước bọn họ đều đi chơi với Chung Hằng, ăn chơi vui vẻ, thuận tiện giải quyết ân oán giang hồ, cực kỳ phong phú. Giờ thì hay rồi, người ta cải tà quy chính, giống như tiểu thư khuê các không ra khỏi cửa, muốn mời cậu ta một chuyến cũng không dễ.

May mà mấy ngày cuối cùng của năm cũ trôi qua rất nhanh, đến đêm tất niên cuối cùng cũng mời được thiếu gia chơi bài.

Lâm Ưu và Tưởng Mông đang hẹn nhau đi dạo phố mua quần áo thì Hứa Minh Huy đã gọi điện bảo các cô tới.

Địa điểm ở gần trường, là quán ăn học sinh hay đến. Bọn họ đặt một phòng nhỏ rồi vừa ăn hạt dưa uống trà vừa đánh bài, phảng phất đã đi vào cuộc sống của những người già nghỉ hưu.

Chung Hằng chơi hai ván liền rút, đổi chỗ cho Tưởng Mông. Cậu nằm trên ghế sô pha cạnh bàn ngủ .

Triệu Tắc vừa xáo bài vừa nói: "Hứa Duy không ở đây, hồn cậu ta cũng bay mất rồi."

Hứa Minh Huy cảm thán: "Ma lực của tình yêu đấy, đồng chí Hứa vạch ra cho cậu ta kế hoạch nghỉ đông, cậu ta liền răm rắp nghe theo, đâu có nhàn rỗi như chúng ta chứ."

"Khoa trương như vậy?" Tưởng Mông kinh ngạc : "Không phải cuối học kỳ cậu ta đã tiến bộ nhiều rồi sao, còn cố gắng như vậy?"

"Có cách gì đây, cậu ta muốn bạn học Hứa vui mà!"

"Lúc đầu thì không chịu cố, giờ mới bắt đầu lại thì khổ lắm đấy. Nhưng thái độ rất đáng khen ngợi đấy, nếu cậu ta thoả mãn với 400 điểm kia thì thực sự không xứng với Hứa Duy." Lâm Ưu nói.

Hứa Minh Huy trừng mắt: "Mấy lời này của cậu hơi khó nghe rồi đấy. Thiếu gia nhà chúng tôi nhé, tôi nói cho cậu biết, dù cậu ấy không hẹn hò với Hứa Duy thì cũng có bao nhiêu nữ sinh giành giật. Ngày hôm kia Lư Hoan còn tới xin chúng tôi giúp cô ta hẹn Chung Hằng ra ngoài kìa. Tôi nói này, mấy người học giỏi các người có phải đều khinh thường lũ học dốt chúng tôi đúng không?".

"Tôi không nói như vậy."

Biểu cảm của Lâm Ưu nghiêm túc lại, giọng điệu vẫn bình thản: "Không phải chỉ có học tập mới có cơm ăn, các cậu không thích học thì chọn cái khác cũng được. Nhưng Chung Hằng đã chọn ở bên cạnh Hứa Duy thì phải bước trên cùng một con đường với cậu ấy. Cái này chắc cậu ta đã nghĩ đến rồi, người ta thông minh hơn cậu nhiều, cậu cho rằng cậu ta lao đầu vào học đơn thuần là để Hứa Duy vui sao? Ngu ngốc."

"Tôi..." Cậu ta cứng họng. "Được, tôi ngốc, còn cậu thông minh."

Tưởng Mông: "Vậy Chung Hằng muốn sau này học cùng Hứa Duy à? Cùng học một trường đại học?"

"Sao có thể?" Triệu Tắc vừa chia bài vừa nói: "Khó lắm đấy."

"Tôi cũng thấy thế." Tưởng Mông nói: "Nếu thi vào trường ở cùng thành phố cũng được đấy."

"Ai biết chứ." Lâm Ưu cười. "Phải dựa vào bản thân cậu ta thôi."

Sau khi chơi mấy ván, Lâm Ưu và Tưởng Mông về trước, buổi tối Hứa Minh Huy lại gọi một đám tới ăn lẩu ở cách vách, ngồi vừa đủ một bàn. Đã là năm mới, không khí trong quán nhộn nhịp, mọi người ăn xong liền chơi trò chơi.

19 ngàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ