Chương 72

4.6K 162 34
                                    

Có những ý niệm là một đốm lửa nhỏ, khi bạn không chú ý đến thì nó có thể đã tự dập tắt. Nhưng một khi bạn đã phát hiện ra, vội vã muốn thổi tắt nó, thì nó lại bùng lên, thậm chí có xu thế đốt cháy tất cả.

Chết tiệt.

Chung Hằng lật người, vùi khuôn mặt nóng bừng vào trong chăn.

Nói thật lòng thì, thời niên thiếu của cậu bị một đống bạn bè nghịch ngợm vây quanh, tiếp xúc với không ít thứ linh tinh, cũng không phải là không hề biết gì về chuyện nam nữ, có lần còn bị đám bạn lôi ra quán net xem những bộ phim không thể miêu tả được.

Là những thiếu niên đang trong thời kỳ trưởng thành, ai cũng sẽ có sự tò mò.

Nhưng cũng chỉ là tò mò mà thôi. Lúc ấy chuyện đánh nhau quậy phá có sức hấp dẫn đối với Chung Hằng hơn nhiều. Đến khi cậu trưởng thành hơn một chút, dù cũng có chút hiểu biết với mấy chuyện này, nhưng chẳng hề có hứng thú gì với chuyện yêu đương, chỉ cảm thấy đứa con gái nào bên cạnh mình cũng phiền phức rắc rối như Lư Hoan.

Chung Hằng còn chẳng buồn nói chuyện với bọn họ, đương nhiên càng không có ý nghĩ gì khác. Tất cả những chuyện thân mật của cậu đều là với Hứa Duy, thậm chí đôi khi tự giải tỏa cũng sẽ nghĩ đến cô.

Lúc mới bắt đầu chỉ dám nghĩ đến mặt, không dám liên tưởng đến những chỗ khác, quá háo sắc rồi.

Nhưng sau này bọn họ ngày càng thân mật, từ hôn mặt đến hôn môi, Chung thiếu gia tự cho mình là thanh cao cũng không thể kháng lại xúc động của tuổi trẻ, thế là đôi khi cũng háo sắc vài lần.

Nhưng tối hôm nay...

Trời đất chứng giám, cậu thật sự chỉ là muốn tìm chỗ cho cô ngủ mà thôi.

Trong đầu Chung Hằng xẹt qua một ít hình ảnh mơ hồ, thấy bản thân mình đã có phản ứng liền bật dậy, chỉnh điều hòa từ 24 độ xuống 20 độ.
Lúc này, tiếng nước trong phòng tắm dừng một lúc, lại tiếp tục.

Chung Hằng im lặng ngồi ở cuối giường.

Tầm nửa phút sau, tiếng nước lại ngừng.

"Chung Hằng." Hứa Duy gọi cậu.

"Sao thế?" Cậu đi đến bên cửa.

"Tôi cũng không biết là làm sao..."

Hứa Duy xoa mặt, mặc khăn tắm, mở cửa ra một khe hở: "Tự nhiên không có nước nóng nữa."

Khăn tắm rất to, che hết cả người cô, chỉ để lộ ra bờ vai trắng nõn. Mặt cô ướt đẫm, có hơi đỏ lên. Đầu gội được một nửa vẫn đang nhỏ nước xuống, phía trán cô còn dính chút xà phòng.

Tim Chung Hằng đập thình thịch, nhất thời không biết nhìn chỗ nào, cậu nhóc nào đó vừa mới dịu đi lại có xu thế ngẩng đầu.

Cậu lúng túng rời mắt đi, cố ra vẻ bình tĩnh nói: "Cậu đợi chút, để tôi xem thử."

"Được." Cô nhường đường cho cậu.

Cậu đi vào trong, kiểm tra từng chỗ một.

Hứa Duy nắm chặt mép khăn tắm, đứng ở một góc nhìn cậu.

19 ngàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ