Chương 388: Chỉ số thông minh thấp như ngươi

1.4K 118 3
                                    

Edit : Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___

Giang Vong Ưu cảm thấy hôm nay nhất định là đang nằm mơ, nàng ta chính mắt nhìn thấy thiếu nữ kia mặt không đổi săc giết mấy người kia, giống như giết người đối với nàng mà nói chính là chuyện bình thường như ăn cơm bữa.

Sao nàng có thể bình tĩnh được như vậy?

Giang Vong Ưu thân là con dòng chính của vực chủ tiền nhiệm, đương nhiên được bảo bọc đến không lọt một giọt nước, tuổi còn nhỏ, ngoại trừ trong gia tộc được nuông chiều có chút bướng bỉnh, nhưng nàng ta vẫn xem như là một tiểu cô nương đơn thuần thiện lương.

Bị hành vi máu tanh của Vu Hoan như vậy dọa đến, thiếu chút nữa đã hỏng mất rồi.

Vu Hoan thu hồi lại Thiên Khuyết Kiếm, nhìn Giang Vong Ưu đã ngu người.

"Đưa ta đi gặp Linh La."

"Ngươi... ngươi giết người..." Giang Vong Ưu nhẹ lẩm bẩm.

Tuy những người đó không phải người tốt, nhưng làm trò chết trước mặt nàng ta, buổi tối nàng không gặp ác mộng sao?

"Giết người làm sao vậy?"

"Trên tay bọn họ có thuốc giải, không có thuốc giải, Linh La muội muội..."

Vu Hoan cong khóe môi: "Loại ngu xuẩn này cũng chỉ có thể lừa được người có chỉ số thông minh thấp giống ngươi."

Giang Vong Ưu sửng sốt: "Có ý gì?"

Vu Hoan cười cười không rõ ý vị: "Dù sao cũng đã chết rồi, ta cũng không thể làm bọn họ sống lại, ngươi dẫn ta đi hay không dẫn đi?"

"Ta không dẫn, ai biết ngươi là ai." Giang Vong Ưu đột nhiên đề phòng.

Nàng có thể giết những người đó, nói không chừng cũng sẽ giết Linh La muội muội.

Nàng ta mới không dẫn nàng đi tìm Linh La muội muội.

Khóe miệng Vu Hoan run rẩy, chịu đựng xúc động muốn chém chết Giang Vong Ưu.

"Ta nhìn mặt mũi của Linh La, mới không ra tay, ngươi đừng ép ta đánh."

"Ngươi thật sự biết Linh La muội muội?"

"Nếu không làm sao ta sẽ nhận sai người?"

Giang Vong Ưu cúi đầu nhìn y phục trên người, Linh La muội muội cũng mặc hồng y...

Chẳng lẽ nàng thật sự quen biết?

Giang Vong Ưu còn đang rối rắm, quyết đoán lắc đầu: "Không được."

Vu Hoan: "..."

Được rồi, nàng là vì nhìn vào phần an nguy của Linh La...

Vu Hoan lấy Kinh Tà Đao ra, ném cho Giang Vong Ưu: "Cầm cái này đưa cho Linh La xem."

Kinh Tà Đao: "..." Nó là Thần Khí, Thần Khí!

Cứ tùy tùy tiện tiện đưa nó cho người ta như vậy, lần thứ mấy!

Còn có cho Thần Khí một chút tôn nghiêm nào không!

Kinh Tà Đao đối với người thường mà nói rất nặng, Giang Vong Ưu chỉ cảm thấy trong lòng trầm xuống, cả người đều bị trọng lượng nặng nề lôi kéo quỳ trên mặt đất.

(Quyển 2) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ