Chương 376: Đáp án đã không còn quan trọng

1.5K 117 3
                                    

Edit : Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___

Thẩm Thiên Lị muốn đoạt lại Ngưng Bích Kiếm trong tay Sở Vân Cẩm, thân hình lao đến Sở Vân Cẩm, Linh Lung Kiếm trực tiếp ngăn hắn lại.

Sở Vân Cẩm ngửa đầu, đối diện Thẩm Thiên Lị lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường.

Đôi mắt Thẩm Thiên Lị đột nhiên trợn to, thân thể bắt đầu run rẩy.

"Ngươi làm cái gì!" Nam Chi kinh ngạc nhìn Sở Vân Cẩm, nàng ta vì sao lại cầm kiếm của Thẩm đại ca... dáng vẻ của Thẩm đại ca cũng rất lạ.

"Không liên quan gì đến ngươi." Bây giời cách người phía đưới khá xa, Sở Vân Cẩm cũng không muốn giả vờ nữa.

Nam Chi nhìn về phía Thẩm Thiên Lị, Thẩm Thiên Lị bị kiếm trận bao vây, muốn lao đến đều bị kiếm trận chắn trở về.

Mà theo tay Sở Vân Cẩm du tẩu trên thân kiếm của Ngưng Bích Kiếm, trạng thái của Thẩm Thiên Lị cũng càng ngày càng kém.

Trong lòng Nam Chi quýnh lên, đột nhiên rời khỏi vị trí của mình, nhào đến Sở Vân Cẩm.

Nàng không thể nhìn Thẩm đại ca xảy ra chuyện.

Nam Chi còn chưa tới gần Sở Vân Cẩm, đã bị một sức mạnh vô hình bắn bay, quăng ngã ra khỏi vòng vây của trận pháp.

Sở Vân Cẩm không nhìn Nam Chi, mà chuyên tâm hấp thu thần lực của Ngưng Bích Kiếm.

"Phụt!"

Vu Hoan nâng Nam Chi dậy, giọng nói lãnh đạm: "Đừng uổng phí sức lực, ngươi đánh không lại ả ta."

Nam Chi sửng sốt, sau đó giống như tìm được cứu tinh: "Vu Hoan cô nương, ngươi giúp Thẩm đại ca đi... cầu xin ngươi..."

"Ta không giúp được hắn." Vu Hoan lắc đầu, tuy những trận pháp đó bởi vì Nam Chi rời đi mà sức mạnh suy yếu rất nhiều nhưng không có biến mất.

Nàng cũng không dám đi vào.

"Ngươi lợi hại như vậy, sao lại không giúp được huynh ấy? Vu Hoan cô nương, ta cầu xin ngươi..."

"A!" Thẩm Thiên Lị ngửa đầu rống to, trong âm thanh tràn đầy thống khổ.

"Thẩm đại ca..." Thần sắc Nam Chi nôn nóng, thất tha thất thiểu bắt đầu chạy về phía bên kia.

Vu Hoan thở dài: "Dung Chiêu..."

Dung Chiêu: "..." Lại là hắn?

"Chàng không đi vậy ta đi, dù sao chết..."

"Ta đi!" Dung Chiêu cắt ngang lời nói của Vu Hoan.

Thân hình Dung Chiêu nhoáng lên, biến mất tại chỗ. Sở Vân Cẩm chỉ cảm thấy gió lạnh phất đến trước mặt, còn chưa kịp phản ứng, Ngưng Bích Kiếm trong tay đã không còn thấy bóng dáng.

Sở Vân Cẩm ngước mắt nhìn lại, nam nhân áo tím đứng cao hơn nàng ta một chút, Ngưng Bích Kiếm nổi ở trước mặt hắn, ngón tay khẽ nhếch, Ngưng Bích Kiếm đột nhiên bay đến Linh Lung Kiếm.

(Quyển 2) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ