Chương 400: Không hỏi tự lấy chính là trộm

2.1K 195 14
                                    

Edit : Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___

Sau khi Giang Mãn Nguyệt ra tới, ngoại trừ hàn băng không hòa tan được trên mặt kia thì còn lại mọi thứ đều rất bình thường.

Nhưng rất nhanh có người phát hiện, đó căn bản không bình thường.

Sau khi Giang Mãn Nguyệt làm xong chuyện, tách ra thì không có gì, nhưng mấy người trợ thủ đắc lực tổng hợp lại một chút, liền phát hiện Giang Mãn Nguyệt đang làm mọi chuyện sau này.

Mấy người vô cùng lo lắng đi tìm Giang Mãn Nguyệt, lại phát hiện không tìm thấy Giang Mãn Nguyệt.

Thử tính, đám người trực tiếp vọt vào trong tiểu viện của Giang Vong Ưu, xung quanh tiểu viện có kết giới, bọn họ chỉ có thể ở bên ngoài kêu.

Giang Vong Ưu mới vừa ngủ, Vu Hoan bị Linh La thúc giục mới không tình nguyện đi ra.

Vu Hoan liếc mắt nhìn đám người kia một cái, không kiên nhẫn hỏi: "Kêu la cái gì?"

Đám người lập tức cứng đò, đương nhiên bọn họ biết đây là ai...

"Cái kia... Bách Lý cô nương, bọn ta muốn gặp tiểu thư." Bây giờ cũng chỉ có thể căng da đầu hỏi.

"Gặp nàng ta làm gì?" Vu Hoan dựa vào cửa viện, ánh mắt bình tĩnh.

Đám người kia nhìn nhau, cuối cùng hạ quyết tâm: "Mấy ngày nay vực chủ bố trí rất nhiều chuyện, hôm nay cả ngày vực chủ không xuất hiện, sợ là đã xảy ra chuyện, bọn ta muốn gặp tiểu thư xin chủ ý."

Vu Hoan cười nhạo một tiếng: "Nếu hắn đã hạ quyết tâm, cho dù các ngươi tìm được đi chăng nữa thì có thể làm sao, còn không bằng dựa vào an bài của hắn, cố gắng phụ tá Giang Vong Ưu."

"Ngươi..."

Ngươi không phải vực chủ, đương nhiên ngươi không gấp gáp.

Đám người ngại giá trị vũ lực của Vu Hoan, khó xử đứng đó, cũng không dám kêu, nhưng trong ánh mắt rõ ràng có vài phần không tốt.

Khi đám người còn đang tự hỏi phải làm sao, thân ảnh của Giang Vong Ưu xuất hiện ở phía sau cửa viện.

Đám người vô cùng ăn ý vòng qua Vu Hoan vây quanh lên, blah blah nói một đống.

Sau khi Giang Vong Ưu nghe thấy, sắc mặt vốn tái nhợt, xoẹt một cái trắng đi không ít.

"Phái người ra ngoài tìm trước, ngàn vạn lần đừng nói với mẹ ta." Giang Vong Ưu hoang mang lo sợ nói.

Vu Hoan nhìn vài lần, không còn hứng thú đi vào viện.

Vu Hoan đến phủ vực chủ cũng có chuyện muốn làm, hiện tại phủ vực chủ loạn thành một đám như vậy vừa lúc tiện lợi cho nàng.

Mấy ngày này, Vu Hoan đã ngắm chuẩn phủ vực chủ cũng đã tàm tạm.

Tổng cộng có ba chỗ tương đối khả nghi.

Một chỗ là nơi Giang mẫu ở, một chỗ là từ đường mà lúc trước Giang Vong Ưu bị nhốt kia, chỗ còn lại là Tây viện Phượng Lan ở.

(Quyển 2) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ