Chương 92

1.3K 154 16
                                    

Sáng sớm, khi Bạch Dương còn đang vùi mình trong mớ chăn bông ấm áp thì điện thoại đã reo inh reo ỏi.

-A lô.

-Bạch Dương, bây giờ đã là bảy giờ rồi.-Đầu dây bên kia có tiếng nói của Sư Tử, ngoài ra còn có tạp âm ồn ào, cô nghe chữ được chữ mất.

-Bảy giờ... thì sao? Hôm nay là chủ nhật, đừng có lừa tôi nhá!-Bạch Dương đang mơ mơ màng màng vẫn không quên phòng thủ, ai chứ cái tên Sư Tử này thì dám lắm, biết đâu hắn ta lại đang bày trò gì để trêu ngươi cô không biết chừng.

-Là chủ nhật, và có lễ 30-4!

-Ừ, thì sao...

Bạch Dương tỉnh bơ đáp lại. Sau đó cô đột nhiên nhận ra có điều gì đó rất quan trọng.

Trời đất ơi!

Bạch Dương quăng chăn xuống đất rồi lao vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân, thay quần áo với tốc độ thần thánh, vừa phi xuống dưới vừa thầm rủa bản thân, lạy chúa, sao cô có thể bất cẩn mà ngủ say không biết trời trăng gì như thế. Có rất nhiều học sinh đại diện từ các trường tham gia dự lễ mà cô thì lại đi trễ như vậy, vừa mất mặt bản thân vừa làm hỏng danh tiếng trường mình mất.

Càng nghĩ càng thấy sợ hãi, Bạch Dương quên cả ăn mà phi ra xe buýt. Mãi ba mươi phút sau mới đến được nơi, Bạch Dương lao xuống xe rồi ngó quanh quất, ngôi trường này lần đầu tiên cô đặt chân tới, chả biết đâu mà lần liền lôi điện thoại gọi điện cho Sư Tử nhờ cứu cánh:

-Sư Tử, cậu đang ở đâu? Tôi đến rồi nè. Chắc trễ lắm rồi đúng không, tôi...

-Cô nương, lúc nãy đang nói dở mà cô đã tắt điện thoại luôn rồi.-Sư Tử gào vào điện thoại.-Lễ bắt đầu lúc chín giờ lận!

...

Mất thêm một khoảng thời gian để tìm được Sư Tử giữa đám đông, Bạch Dương ướt đẫm cả mồ hôi, bụng reo lên inh ỏi vì đói. Chẳng cần soi gương cô cũng biết tình trạng hiện tại của mình trông thảm hại làm sao. Sư Tử ngồi xuống phía đối diện cô, mặt tỏ rõ vẻ bất mãn mà lên giọng càu nhàu:

-Bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn cứ nhanh nhảu đoảng như vậy!

-Tại cậu không nói rõ chứ bộ...-Bạch Dương không còn hơi sức để cãi nhau nữa.

-Được rồi, ngồi yên đây đi, để tôi đi căn tin mua chút gì đó ngon ngon cho cậu, muốn ăn gì hả?

-Tôi thích ăn bánh mỳ sữa chua!

-Okay, ngồi đây đợi đi.

-Cảm ơn Sư Tử trước nhá!

Bạch Dương chưa hết câu thì Sư Tử đã biến mất giữa đám đông. Cô dựa lưng vào thành ghế, xoa nhẹ cái bụng đang cào cấu. Chưa bao giờ Bạch Dương bỏ bữa sáng, vừa không có sức khoẻ để làm việc mà lại dễ khiến dạ dày bị thương tổn. Nhưng hôm nay cũng vì cái tật tay nhanh hơn não nên giờ cô mới phải ngồi vật vờ như cá chết trôi thế này.

Cũng may là còn có Sư Tử bên cạnh. Người gì đâu hở chút là càu nhàu, nhưng cũng là một chỗ dựa vững chắc vô cùng.

[12 chòm sao - Editing] Tiếng Mưa RơiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ