Chương 132

337 16 2
                                    

132, Chương một trăm ba mươi hai ...

Tầm mắt lập tức có chút mơ hồ, Hạ Kiều Mộc yên lặng nhìn Ngôn Tĩnh hồi lâu, cũng không dám động bước chân, sợ lúc này chính là ảo giác, chính mình vừa động Ngôn Tĩnh sẽ lập tức biến mất.

Đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng cùng Hạ Kiều Mộc nhìn nhau vài giây, Ngôn Tĩnh bộ pháp tao nhã hướng tới nhà mình đi đến, xem tư thế kia tựa hồ là tính trực tiếp không nhìn Hạ Kiều Mộc.

Cắn răng, Hạ Kiều Mộc nhìn động tác của nàng, nhìn nàng từ trước mặt mình lướt qua, đúng là vẫn khắc chế không được bản thân tiến lên lôi kéo nàng vào trong lòng ôm chặt lấy, "Tĩnh......"

Hô hấp bị kiềm hãm, Ngôn Tĩnh mặc nàng ôm, cảm giác người nọ ôm mình thân thể run rẩy không ngừng, tay buông thõng hai bên sườn, hồi lâu đều không có động tác hay nói năng gì.

"Tĩnh......" Bởi vì không có bị đẩy ra mà thoáng kinh ngạc, giây tiếp theo tay nàng ôm càng chặt hơn, Hạ Kiều Mộc ngạnh thanh âm,"Tĩnh...... Tĩnh......"

Thở dài, Ngôn Tĩnh nâng tay muốn đẩy ra nàng, hai tay khoát lên trên vai nàng, lại nghe nàng ở bên tai mình một tiếng lại một tiếng hô tên mình, chợt không đành lòng.

Đem mặt chôn ở hõm vai Ngôn Tĩnh, từ vừa mới bắt đầu liền tích lũy ủy khuất cùng sợ hãi tại đây một khắc hoàn toàn phóng xuất ra đến, nước mắt thực nhanh chóng nhiễm ướt áo sơmi trên người Ngôn Tĩnh, Hạ Kiều Mộc có chút lo lắng Ngôn Tĩnh sẽ cảm thấy phiền, vội vàng ngẩng đầu xoa xoa, lại nhịn không được nức nở một tiếng, làm cho Ngôn Tĩnh càng phát ra đau lòng.

"Em lại là đang làm gì......" Lời này Ngôn Tĩnh đã muốn nói qua không dưới trăm ngàn lần, nhưng Hạ Kiều Mộc tựa hồ vẫn đều chấp nhất như vậy.

Hạ Kiều Mộc cúi đầu, thật lâu sau đó chủ động mở ra eo nhỏ,"Thực xin lỗi......"

Kỳ thật Ngôn Tĩnh vốn sẽ không cần phải phiền não như thế, nếu không phải mình bốc đồng một mặt dây dưa, có lẽ Ngôn Tĩnh đã sớm tìm được người nàng thích gả cho.

Không nghĩ tới Hạ Kiều Mộc cư nhiên sẽ như thế này, Ngôn Tĩnh nhìn nàng vài giây, thùy hạ mi mắt,"Em đúng."

Nhìn Ngôn Du cùng Sở Nguyệt Xuất, nhìn Sở Giản Hề cùng Sở Lục Y, có lẽ cùng nữ nhân cùng một chỗ cũng có thể hạnh phúc......

"Là tôi băn khoăn nhiều lắm, cũng là tôi không đủ dũng cảm."

Ngôn Tĩnh chưa từng có như lúc này mở rộng cửa lòng quá, cho dù là đối mặt Ngôn Du, cũng không từng như thế, "Tôi lớn hơn Tiểu Du bốn tuổi, vẫn đều là tôi chiếu cố em ấy, ba ba mụ mụ cũng vậy, theo lẽ thường liền cho rằng tôi thân là Ngôn gia trưởng nữ, hẳn là phải hiếu thuận cha mẹ, chiếu cố hảo muội muội...... A, Tiểu Du nói tôi ngu hiếu, có lẽ là vậy đi, ba ba mụ mụ kỳ thật rất vất vả, Ngôn gia cũng không phải giống như mặt ngoài tốt đẹp như vậy...... Tôi vẫn nghĩ, mình cần phải tài giỏi ra sao để khi bọn họ trở về nhà sẽ có thể cao hứng......"

Ngôn Tĩnh hai tay vây quanh ngực, dưới ánh trăng lại làm cho Hạ Kiều Mộc có cảm giác thực thánh khiết.

"Tiểu Du nói đúng, tựa như tôi yêu thương em ấy, lúc ấy tôi rõ ràng cảm thấy cùng nữ nhân cùng một chỗ quá mức gian nan, dù vậy tôi đã lựa chọn nhượng bộ...... ở thời điểm cả hai đã hoàn toàn tách ra đã nói địa chỉ Mĩ Quốc mà em ấy ở cho Sở Nguyệt Xuất...... Ba mẹ có lẽ sẽ bởi vì yêu thương con cái mà nhượng bộ, nhưng mà, tóm lại họ sẽ bị chúng ta làm cho tổn thương không phải sao?"

[BHTT] [Hoàn] [Edited] Hữu Ương Lưỡng Song - Bằng Y Úy NgãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ