64, Chương thứ sáu mươi bốn . . ."Sở lão sư..." Tùy tiện tìm một địa phương ăn xong, lúc sau, hai người tựa hồ cũng không có ý lập tức muốn ngồi xe về nhà ngay, mà là tay nắm tay ở trên đường tản bộ. Ngôn Du nghiêng đầu xem Sở Nguyệt Xuất, rõ ràng không có chuyện gì nhưng lại nhịn không được muốn kêu một tiếng.
"Ân?" Mắt vẫn nhìn phía trước, Sở Nguyệt Xuất cảm thấy ngón tay trong lòng bàn tay mình thoáng lạnh, thanh âm thản nhiên, "Hôm nay mặc mấy lớp?"
"Ngô... Có thêm một kiện áo giữ ấm bên trong ..." Ngôn Du thật biết điều đáp, "Vậy ngày sau mỗi ngày đều sẽ mặc thêm."
"Thật ngoan." Sở Nguyệt Xuất gợi lên khóe miệng nhẹ cười, nhường Ngôn Du vốn đang nghiêng đầu xem nàng lại bắt đầu phạm ngây ngốc, "Sở lão sư Sở lão sư..."
Nhướn mi, bỗng nhiên dừng bước, Sở Nguyệt Xuất xoay người nhìn thẳng người vốn đang đi theo mình,giờ cũng đã dừng lại, vẻ mặt không hiểu sao, "Em..."
"Ân?" Ngôn Du mở to hai mắt, tò mò nhìn nàng.
"Ân..." Tầm mắt Sở Nguyệt Xuất dừng trên người nàng, bỗng nhiên cũng không biết nên để nàng gọi mình là gì mới tốt.
Nguyệt Xuất sao? Nghe giống như... có chút không quen.
"Không có việc gì."Thấy ánh mắt Ngôn Du mở càng lớn, Sở Nguyệt Xuất chỉ đành lắc đầu, đang muốn quay người lại, Ngôn Du đã lắc lắc cánh tay của nàng, "Làm sao vậy, làm sao~..."
"Không có gì, chính là đột nhiên cảm giác... em gọi tôi Sở lão sư, có điểm... Ân..." Không đem lời nói ra hết, chính là ý tứ trong đó dĩ nhiên đã quá rõ ràng, Sở Nguyệt Xuất xoa bóp gương mặt của nàng, "Không có gì."
"Ngô, đúng nga." Ngôn Du chớp chớp mắt, "Vậy cũng đừng có kêu..."
Nghĩ nghĩ, lại bổ sung một câu, "Chị cũng không thể cứ gọi em là Ngôn lão sư nha."
"Ha ha, hảo." Mỉm cười nhìn nàng, trong mắt Sở Nguyệt Xuất xẹt qua một tia giảo hoạt, "Gọi em là Tiểu Lười số 3 thì hợp hơn."
"Ô... . . ." Ngôn Du ngây dại, mơ hồ nhìn Sở Nguyệt Xuất, thật lâu sau mới chu môi, "Mới không muốn đâu, em cũng không phải Tiểu Lười số 2."
Kỳ thật khi nàng nói ra những lời này ý cũng không phải đề cập tới gối ôm, chính là Sở Nguyệt Xuất cố tình lại rất thích chọc nàng, "Ân, cho nên em là Tiểu Lười số 3."
"Em..." Lập tức nghẹn lời, khuôn mặt Ngôn Du thoắt cái đỏ bừng, một lúc lâu, "Vậy... Vậy chị là Tiểu Lười số 4!"
"Tôi lại không lười nha." Nhìn thẳng tên ngốc ngơ kia, Sở Nguyệt Xuất gợi lên khóe miệng nhẹ nhàng cười, "Tôi lười sao?"
"Ngô, không lười..."
"Thì phải rồi, tôi như thế nào lại là Tiểu lười số 4 đây." Sở Nguyệt Xuất vỗ vỗ đầu của nàng, một tay kia nắm tay nàng tiếp tục đi về phía trước, càng yêu thích cảm giác khi dễ Ngôn Du.
"Kia... Kia..." Bị khi phụ vẫn đỏ mặt, lắp bắp một lúc lâu, bỗng nhiên từ 'cái khó ló cái khôn', "Chị là lão bà của em!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [Hoàn] [Edited] Hữu Ương Lưỡng Song - Bằng Y Úy Ngã
General FictionTác phẩm Hữu Ương Lưỡng Song (Có đôi có cặp) - 我记得你 Tác giả Bằng Y Úy Ngã - 凭依慰我 Tình trạng: Raw hoàn (165 chương bao gồm Phiên ngoại) Editor: Nhiên - Tình trạng edit = HOÀN/ Đang Beta dần các chương cũ Editor nhấn mạnh:...